jeudi 7 décembre 2017

THANH KHANG



Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn

    

    

NĂM 2011

ĐI XEM BA CHỤC NGÀN ĐẢO

Ngày lễ Tạ ơn Diệp chở đi,
Ba mươi ngàn đảo ở Parry.
Xe vừa đến đó tiêu ba tiếng,
Mua vé lên tàu lướt sóng phi.

Đúng lúc một giờ tàu nhổ neo,
Hai bên vách đá thật cheo leo.
Tạo thành bờ đảo thêm kiên cố,
Cây cối um tùm mọc sát theo.

Ngắm chiếc cầu quây thật lạ ghê
bên ni xe chạy đến bên tê,
Mở ra khoảng cách khi tàu đến,
Nối lại đường thông tiện mọi bề.

Ở trên mỗi đảo vẫn xây nhà,
Có điện, có xe lại có phà (feery)
Họ sống biệt riêng bên mép nước,
Tưởng chừng cô quạnh chạnh lòng ta.

Tàu đưa du khách đủ quanh vòng,
Mặt nước, mây trời lồng lộng trông.
Đảo lớn đảo con nằm rải rác,
Phi cơ hạ thủy để canh phòng.( thuỷ phi cơ)

Mấy chiếc ca-nô tách nước bơi,
Mui nghiêng chênh chếch hướng lên trời.
Cố lao thẳng tới mong xem đảo,
Rủi chạm đá ngầm úp dễ chơi .

Thu đến đổi màu lá tựa hoa,
Lăn tăn sóng gợn một vùng xa.
Ba giờ lướt gió tan phiền não,
Ghi dấu trong tâm khó nhạt nhoà.
       
2011

NĂM 2012

 ĐI DU THUYỀN

Nghe bạn kể, lòng những hằng mong ước,
Đi du thuyền một chuyến thử xem sao ?
Dịp  may đến tôi ghi vội tên vào.
Sắp khởi hành thì nghe tin bão tố !

Nhưng trời thương gió bỗng nhiên dời chỗ,
Đến Florida máy bay đáp bình yên.
Mọi hành khách hăm hở xuống du thuyền,
Oasis of the seas, tàu vượt phăng biển cả.

Trong tám ngày rong chơi nhiều xứ lạ:
Haiity, zamaica,luôn cả Mexico.
Tàu thênh thang sóng vỗ rộn xô bờ,
Du khách bảy ngàn rưởi người có chỗ.

Mười tám tầng tha hồ ra hóng gió,
Toán phục vụ cung cấp đủ tiện nghi,
Nhân sự đông lịch thiệp mấy ai bì,
Thuyền trưởng tiếp tân rộn ràng hai tối.

Diện đẹp y trang tươi cười dẫn lối.
Để mở màn hoài niệm những đêm vui .
Khâu ẩm thực ăn uống mãi không vơi:
Bửa ăn tối đến lầu ba dùng bửa.

Sáng và trưa buffet tha hồ lựa .l
Ở hai lầu mưowfi sáu với mười lăm.
Thèm cà phê mình tếch xuống lầu năm,
Nếu đói bụng còn pizza nữa đó.

Cứ vào ăn chỉ lo không kịp thở.
Chuyện giải trí chẳng cần chi kiếm chỗ,
Ở tầng nào cũng dễ đến nguồn vui.
Casino lầu bốn thảnh thơi ngồi,

Thử thời vận xem mình hên không nhỉ.
Nếu đêm buồn coi show hay hết ý .
Toàn diễn viên Holiwood về đây.
Đứng trên cao nhảy xuống nước sâu đầy,

Rồi đu giây họ trở lên sân thượng.
Muốn xả hơi xuống hồ ngâm nước nóng,
Nước mat-xa êm ấm khoẻ vô cùng.
Thú dancing già trẻ nhảy vui chung.

Cười thoải mái xua tan bao phiền não.
Thích thể thao có bóng tròn, bóng rổ,
Hoặc chạy dài, trượt nước, thảy banh.
Khoái shoping xin rảo bước chọn hàng.

Khi thấm mệt lui về phòng ngôi nghỉ,
Giường nệm êm, nằm yên không mệt trí.
Trong chuyến đi tàu dừng lại nhiều nơi :
Phong cảnh đẹp cư dân sẵn đón mời,

Nhà nguy nga đông người đi dạo phố.
Hàng dừa xanh, bên đường hoa nở rộ.
Từ trên cao nhìn biển rộng trời mây.
Ngỡ quê mình thấp thoáng ở quanh đây.

Tôi vẫn nhớ sông Thu bồn, Cửa đại.
Nhớ làng xưa bao tháng ngày dầu dãi,
Nỗi thăng trầm vương vấn mãi không thôi.
Nay đi chơi với dụng ý tìm vui,

Nhưng trong dạ vẫn ngùi thương chốn cũ.
Nhìn xứ người lòng vương mang tâm sự,
Hỏi bao giờ dân Việt được như ai ?
Sống ấm no đổi mắt hướng tương lai.

Nôm na viết vần Thơ tuổi hạc,
Gởi bạn bè cô bác chung vui,
Nhân đây mạn ý góp lời,
Nên đi một chuyến cả đời không quên ./.
 2012

NĂM 2013

DU XUÂN

Bạn lớp Tài chi nghỉ cuối tuần,
Washington cũng đến để vui Xuân.
Anh Đào nở rộ tha hồ ngắm,
Thách động ảo huyền cố giữ thân.
Nếu ngại Triều Tiên tung hỏa tiển,
Thì lên High park dạo càng gần.
Trời xanh lãng đảng bầy chim lượn,
Thanh thản tâm hồn cảm xúc dâng.
2013


Bài Thơ Ánh Nguyệt tặng Thanh Khang
   TẶNG THĨ SĨ THANH KHANG


Bao giờ gặp được chị nơi đây ?
Người Nam kẻ Bắc khác xứ này.
Quê Hương chung một dòng sông đó,
Nay cách ngàn phương có hẹn về ?

Chị gánh Thơ và cả gió sương ,
Thơ hay em đọc suốt đêm trường.
Thơ mang đôi mắt em trong đó,
Thấy cả tình thương gởi quê hương.

Thơ chị chân tình lòng chứa chan,
Em nghe tha thiết lệ hai hàng.
Thương người chung Thuỷ giờ ly biệt,
Thương nước non nhà cách chia xa.

Thơ chị trải lòng như biển rộng,
Thương người thân mến quá bao la.
Thương đời lưu lạc muôn chia cách,
Thương khối tình quê quá đậm đà.
     Nguyễn thị Ánh Nguyệt
     Houston Texas USA 2013
Thơ hồi âm của Thanh Khang
VỊNH ÁNH NGUYỆT


Ánh trăng chiếu sáng khắp bầu trời ,
Nguyệt rạng lung linh cả ngàn khơi.
Giả biệt cung Hằng,xa chú Cuội,
Cách lìa cố quận dạ chơi vơi.

Ra đi biệt xứ cũng vì con,
Mong muốn tương lai chúng vẹn toàn.
Tình nghĩa phu thể đành gác lại,
Dù cho ly biệt vẫn sắt son.

Đi ra tìm chỗ ở đôi nơi,
Ổn định ước mông đã vững rồi.
Kết quả đạt nhiều hơn dự tính,
Thảnh thơi thi Phú tỏa ngàn khơi.

Chúc em Ánh Nguyệt mãi Bình an,
Sự nghiệp các con vững tiến toàn,
Ba má vui mừng ngày hội ngộ,
Vòng tay cảm tạ những người ơn.
       
Thanh Khang
       Toronto 2013


     
BỐN MÙA

Muôn hoa đua nở đẹp vô cùng,
Bướm lượn, chim kêu, sóc ngó chừng.
Dân chúng hân hoan sao thế nhỉ ?
" XUÂN "

Nóng rát, mồ hôi chảy ướt nhoè,
Ra đi quên nón lấy khăn che.
Ngôi trường im vắng vì sao nghỉ ?
" HÈ "

Lá vàng lất phất gió vi vu,
Văng vẳng từ xa sáo trúc ru.
Thi sĩ tuôn trào Thơ có phải ?
" THU "

Tuyết rơi trắng xoá nhủ ngoài song,
Đường sá lấp đầy khó xúc đong.
Gió thổi từng cơn sao quá lạnh ?
" ĐÔNG ".
     2013 

 KỶ NIỆM CHUYẾN ĐI CALI 2013

Đến Cali lắm bà con thân thích,
Mười bảy năm chưa dịp viếng thăm.(1996 có đi 1 lần)
Gần đây sắp xếp xuôi nam,
Nhìn nhau tận mặt muôn vàn luyến thương.

Các thân bằng vẹn đường thết đãi,
Mọi lo toan chẳng ngại nhọc nhằn.
  Mừng nay gặp hết người thân,
Tiệc tùng thăm hỏi an cần trao nhau.

Rồi bàn qua như CẦU du lịch.
Chuyện rong chơi không thích được sao ?
    Chị em quyết định đi vào,
Hai bang kế cận đón chào khách du.

Băng sa mạc xe từ thành Los ,
Đến Vegas mong hốt tiền hên.
  Nhưng chưa vội tới đó liền,
Ghé qua Lake Mead và miền Hoover(Hoover dam)

Đi thăm đập không ngờ vĩ đại,
Với sức người nước chảy dừng lâu.
  Ở Hồ Mead khoái thả câu,
Đứng xem phong cảnh trên cầu chênh vênh.

Khi vào xứ thần tiên cờ bạc,
Cứ ngỡ mình đã lạc mê cung.
  Lầu cao,điện sáng chập chùng,
Người đi tấp nhập để cùng chung vui.

Được ngao du khắp nơi mọi cửa,
Nào bể bơi,núi lửa, cung tên.
Eiffel ,Venice kề bên,
Ngồi thuyền xem tháp khỏi cần đi xa.

Khi dừng chân thử qua thời vận,
Vào Harrah'S quanh quẩn sòng bài.
    Máy ơi ! Xin chịu bất tài,
Mấy lần móc túi quay hoài không ra !

Cuối hành trình xe qua Đại vực,(Grand Canyon)
Thăm kỳ quan háo hức từ lâu,
    Trên cao nhìn xuống hố sâu,
Sông xuôi dòng chảy đẹp màu thiên thanh.

Núi lồng mây tựa tranh thủy mạc,
Ngắm bầy Nai ngơ ngác bên ta,
    Đất trời Vũ trụ bao la,
Thấy mình nhỏ bé như là...sợi tơ !

Cuộc vui đã đến giờ kết thúc,
Chạy khác đường ghé Los như ai.
Rồi ngày mai sẽ chia tay,
Mang theo kỷ niệm bao ngày viếng thăm.

Cuộc đời tôi thăng trầm dầu dãi,
Tuổi tám mươi thường ngại đi xa.
  Cũng may nhờ được trời tha,
Xông pha nắng gió vượt qua sức già.

Về đây chẳng nhạt nhoà lưu niệm,
Bao nhiêu điều biểu hiện tình thân.
    Mong sao còn có những lần,
Chung vui họp mặt để gần bên nhau.

        2013    

NĂM 2014

Kỷ niêm một đi cảo 
của cố thi sĩ Quang Tuấn


  BA CÂY SẦU



Trong đời ba loại sầu,
Tên đều khổ sở quá !
Sầu Đông hoặc sầu đâu.
Sầu Riêng hơi là lạ.

Mọi người ba loại ấy,
Không sợ cũng có ba.
Giống nào hay giống ấy .
Đâu chỉ có mình ta ?

Mình đã quen dài lâu,
Anh nào đâu biết mấy,
Sao em hỏi kỳ vậy,
Làm gì biết ở đâu.

Tình yêu giữ trong lòng,
Làm sao em được biết,
Những mùa sương gió tuyết,
Càng trốn lạnh mùa Đông.

Bao lần nói với em,
Tình mình vui muôn thuở,
Sau cùng em đành nở,
Để mình anh buồn riêng.

Anh nghe những lọng này,
Có nhiều mà nhờ lọng.
Nếu mình biết dùng giây.
Để kết liền sự sống.

    Quang Tuấn
    2014



BIẾT ĐÂU LÀ SỰ THẬT




Anh có ba loại sầu,
Đều là khác lạ quá.
Biết mối sầu ở đâu ?
Mà vấn vương kỳ lạ.

Anh ơi nhớ thuở ấy,
Biết anh có cả ba.
Con tim ai giữ nấy,
Đừng để khổ người ta.

Dù gặp gỡ rất lâu,
Anh nghe vui biết mấy,
Hỏi anh đi đâu vậy,
Về thăm em chớ đâu.

Anh đã trút cõi lòng,
Người chung quanh đều biết,
Anh mượn đi trốn tuyết,
Gần em suốt mùa đông.

Nhiều lần nói vơi em
Mối tình riêng muôn thuở,
Em không bao giờ nở,
Khiến anh phải buồn riêng.

Anh nhé,ba cây này,
Nên sầu cho thong lọng,
Trung quốc siết chặt giây,
Toàn dân vô phương sống !
 Nhớ nghe anh !
 Thanh Khang
2014

NĂM 2015  
  
Khai bút tự thuật của giáo sư Tiến sĩ Trần Văn Khê
Còn năm năm nữa đủ Mười mươi,
Sống khoẻ nhờ ơn Đức Phật Trời.
Nguồn can sông ngòi luôn sống động,
Cây già cành lá vẫn xanh tươi.
Ngón Đàn có kém thời trai trẻ.
Trí nhớ không thua lúc thiếu thời.
Tiếp tục lưu truyền văn hoá Việt,
Không quên tận hưởng lúc nhàn thơi.
      Trần văn Khê
Ất Mùi nguyên đán giờ Thìn (8.15 19-2-2015)


Con trai trưởng cụ là giáo sư Trần quang Hải
Họa Thơ giáo sư Trần Văn Khê ngày 19-2 lúc
6.20 giờ Paris tức 12 g Việt nam.
    Kính Ba,
Qua khỏi năm này tuổi chín mươi,
Sống vui sống khoẻ nhớ ơn Trời.
Tiếng đàn vẫn còn luôn trong sáng,
Câu hát tồn tại mãi tốt tươi.
Cường tráng tâm hồn theo tuổi tác,
Yếu suy thể xác với niên thời.
Chúc Ba hạnh phúc vui ngày tháng,
Vẫn hát vẫn đàn mãi thảnh thơi.
    
Trần quang Hải

Thanh Khang kính họa bài
TỰ THUẬT
Của cụ TRẦN VĂN KHÊ
     
CHÚC MỪNG

Kính mừng tuổi cụ sắp mười mươi,
Cuộc sống an khang hưởng lộc Trời.
CẦU chúc tinh thần không sút kém,
Ước mong tâm trí vẫn vui tươi.
Tay đàn hơi chậm vì cao tuổi,
Giọng hát bớt thanh bỡi quá thời.
Tháng phục tài cao còn sáng tác ,
Vẫy vùng cánh hạc sống an thơi.
         Thanh Khang
Mùng 3 Tết Ất Mùi .
Thanh Khang trân trọng kính chúc Thầy
Sức khoẻ tinh thần vẫn như cũ :
Một nhân Tài hiếm quý.

Giáo sư Trần Văn Khê
Thân gởi Thanh Khang, người bạn chưa quen.
Tôi rất vui khi nhận được bài Thơ họa vận của bà.
  Niêm luật vững vàng, trạng luận đối chỉnh,Tứ Thơ
Thanh thoát.Bà đã ví tôi như "chim hạc" vừa có ý
Nghĩa sống lâu, trường thọ, lại không quên ca múa
Cạnh cây Tùng.
  Đọc Thơ của bà tôi lại nhớ hai câu Thơ cụ Trúc
Hiền đã viết tặng tôi năm 1976 :
"Khách phong lưu gặp người phong nhã,
Dẫu chưa quen mà cũng đã như quen".
Chẳng biết bà bắt gặp nơi đâu "chiếc lá" mà đầu
Xuân này tôi đã "thả khá đề Thơ".
  Tôi lại có dịp đọc mấy bài Thơ của bà xướng
Họa  với các thi hữu, khiến tôi" ngẩn ngơ thán phục
Con người chưa quen".

Gởi theo đây một bài Thơ tôi đã làm từ lâu (1976)
Họa vận bài Thơ của cụ Bùi Khánh Đản nhan đề
Độc hành ca.
Bài Thơ của cụ rất hay nhưng rất bi quan.
Tôi họa vận lại với tư tưởng lạc quan và dặt tên bài
Là "Lạc quan độc hành ca".
Cuộc sống cô đơn dẫu kéo dài,
Vẫn tìm tiên cảnh dưới trần ai.
Gió Xuân luôn đón nơi phong cát,
Trăng Hạ thường xem chốn Nguyệt đài.
Vẫn bám hồn thơ xa thế tục,
Nhẹ nương cánh nhạc đến thiên thai.
Cuộc đời cô độc nhờ thơ nhạc,
Vui kém chi người vẹn trúc mai .
      Trần văn Khê
Bà có thể hồi âm đến tôi qua email
Trantrungca@ yahoo.com.vn
Chúc bà luôn luôn mạnh khoẻ và cuộc
Sống được an nhiên tự tại.
Giáo sư Tiến sĩ Trần Văn Khê.

Sao y trong Facebook để kỷ niệm.
Rất tiếc cụ đã từ trần ngày 26-6-2015
Tại Sài gòn.tất cả đều vô cùng thương tiếc.

   VUI HÈ

Cô Louissa đã ghép tôi,
Vào trong nhóm kịch
diển rồi nghỉ ngơi.
Thảy bowling cũng đã chơi,
Khi thi đoạt giải có tôi tên đề.
Phát áo, quà, bằng thi,
Xong đi hội chợ CNE bờ hồ.
Dạo xem cho khắp nơi mô.
Ngồi train chở tuốt tôi vô cửa hàng,
Mỗi nước ghi tên đàng hoàng,
Tiệm Việt nam bán nhiều hàng thủ công.
Đến giờ ca nhạc vô trong,
Ngồi vào hàng ghế trên cùng tiện ghê.
Quay phim chụp ảnh đem về ,
Mở cho các bạn không chê được nào.
Ngoài trời biểu diển Air show,
Truyền tin bay trước tiếng ù êm ru,
Chín chiếc phản lực tiếp theo,
Xé toang không khí tiếng nghe rền trời.
Xem hết mọi thứ đã rồi.
Mặt trời xế bóng lần hồi dời chân.
             Hè 2015

   NĂM 2016   

NHỚ ƠN QUỐC TỔ
HÙNG VƯƠNG

Nhớ ơn thiêng quốc tổ Hùng vương,
Tạo dựng Văn lang nước phú cường.
Chính khí oai hùng vang một thuở,
Nghĩa tình rạng rỡ t
ỏa muôn phương.
Diệt thù phương Bắc luôn kiêu h
nh,
Mở lối trời Nam đáng xiễng dương.
Ai nấy dặn lòng nên gắng sức,
Tô bồi đất Việt mãi thêm hương.

   Đến dự lễ giổ tổ Hùng vương
(6-4-2016)

BA TÔI

Ba mẹ sinh tôi chỉ một mình,
Miền quê Tiên Phước vẫn yên bình.
Ba thôi dạy học về buôn quế,
Con một chăm tôi rất tận tình.

Tôi lên lớp lớn phải rời xa,
Ba viết thư khuyên rất thiết tha.
Ba muốn con :"Tuổi nhỏ mà tác lớn ",
Dù là gái " Tư cách trai " nha !

Nhân, nghĩa, trí, tín khắc ghi,
Lại thêm Tứ đức hiểu chi li .
Niềm tin đứng nhứt con gìn giữ,
Không thể sai lời với điểm ni (Tín).

Cách mạng Tam dân ý cụ Huỳnh,
Ba luôn theo thuyết đã nêu trên.
Nhân quyền, Độc lập,Tự do mãi,
Hoạt động liên miên mặc Việt minh.

Bởi thế Việt minh bắt bỏ tù,(1946)
Giam nơi nước độc suốt hai thu !
Không cho thăm viếng nên gần chết,
Chúng thả ba về đến ngũ ru...

(Ông chủ tịch huyện đến nhà ở cả đêm
Lẫn ngày vận động ba vào đảng lao động
(CS ) mà ba không nhận lời)
Họ vận động không được nên đem ba lên
Huyện nhận chức ủy viên văn xã huyện .
Khi đi các xã để đôn đốc xay bệnh xá, trường.
Mở các lớp Bình dân học vụ.Nhân cơ hội này
Ba đã bắt Liên lạc và củng cố lại VNQDĐ)

Theo giỏi nhiều năm nên bắt giam(1952)
Phiên tòa xét xử Liên khu năm.
Phao vu gián điệp nên trao án,
Xử tử tịch thu ruộng đất hai phân(20%)

Ba tháng biệt giam lại huyện nhà,
Toàn dân dự khán hô như loa!
Trước giờ phút chết ba căn dặn :
"Muốn được sáng tươi tự lập nha".

Nhìn xuống người dân ba có lời :
" Đồng bào cứ việc nhìn nơi tôi"
Ý ba muốn nhắn dù đem giết,
Vẫn cứ không nghe cộng một lời.(1953)

Chí khí của ba khó học thay !
Tôi còn bổn phận oằn đôi vai,
Chỉ làm theo những điều ba dạy,
Nhẫn nhịn sống còn mãi đến nay.
class=ajT data-blogger-escaped-src="file:///C:/Users/HoDao/AppData/Local/Temp/msohtml1/01/clip_image001.gif" data-blogger-escaped-v:shapes="_x0000_i1025" v:shapes="_x0000_i1028">
   2016 nhớ lại hận xưa.



TỪ NGÔI TRƯỜNG CŨ


Ngày xưa tiếng ân cần trên bục giảng,
Nay mãi còn vang dội đáy lòng em.
Cô văn chương,sử địa có ai quên,
Làm sáng tỏ những sĩ hiền đất Việt.
Thầy toán,lý,vạn vật đầy nhiệt huyết,
Dạy em thông bí mật ở trần gian.
Những tiếp thu nay mới biết đá vàng,
Dọn đường đưa em bước vào đời sống.

Chiến sự bạo tàn phân chia nòi giống,
Kẻ tha hương,kẻ ở lại hận lòng.
Nghĩa thầy trò ôi lai láng tuôn dòng!
Khi gặp lại nơi đầy lòng nhân ái.
Trên đất Mỹ hôm nay và mãi mãi,
Gắn bó nghĩa tình,sư phụ thư sinh.
Cứ mỗi năm cuộc hội ngộ linh đình,
Luôn bồi đắp tình đồng hương xa xứ.
   Trần trọng Thiện
     Texas 1-4-2016

CẦN MỘT NIỀM TIN


Anh đã nghĩ bao lần về thanh thế,
Của riêng mình để chọn đặt bước đi.
Mộng không thành chỉ góp nhặt sầu bi,
Anh xoá bỏ keo này ghi keo khác.

Có thể chẳng hay thua như canh bạc,
Nhưng chẳng sờn ý chí đạt mục tiêu.
Anh vẫn chờ,lòng rạng rỡ tin yêu,
Vì chỉ có niềm tin điều tối thiết.

Sự vững tin  nhiệm mầu ai cũng biết ,
Vật dụng cần,thiết bị của hành trang.
Để lên đường với sức mạnh ngập tràn,
Trời lại sáng ngày mai trời lại sáng.
  Trần trọng Thiện


CÁI VÒNG YÊU THƯƠNG
Từ thuở sơ sinh đến bạc đầu,
Bé còn thơ dại biết gì đâu ?
Sống vui,sống khoẻ cần cha mẹ,
Vô tận nguồn thương thắm khắc sâu.

Độ tuổi thanh xuân có nhiều điều:
Mang bao động lực của thương yêu.
Tạo nên cơ bản cho dài bước,
Đạt đủ vinh quang khắp mọi chiều.

Bước vào xã hội vạn cuộc chơi,
Nghĩa vợ tình chồng quyện đầy vơi.
Lấy lại tiến trình trong cuộc sống,
Gieo rắc tình thương đủ nẻo nơi.

Từng phút loài người vẫn đợi trông,
Tình thương đồng loại thật mênh mông.
Hoà bình hạnh phúc từ đâu đến,
Mang lại yên vui khắp núi sông.
   
Trần trọng Thiện



THẦY XƯA TRƯỜNG CŨ



Nhớ quý thầy đã ra công giải giảng,
Lòng kính yêu lưu mãi trái tim em.
Thầy Tình môn sử địa chẳng dám quên,
Luôn nhắc nhở cội nguồn non nước Việt.
Thầy Lương : toán,lý,hoá đầy tâm huyết.
Giải phương trình,vật lý với không gian,
Thầy Vinh : văn chương,sinh vật rõ ràng.
Cố lảnh hội làm hành trang cuộc sống.

Chủ nghĩa vô thần làm nát tan nòi giống.!
Bao đớn đau,bao khắc khoải hận lòng.
Thầy trò tôi đã cách trở đôi dòng,
Không tin tức để gởi quà thân ái.
Ở xứ xa lòng tôi hằng nhớ mãi,
Ghi khắc ơn thầy dạy dỗ học sinh.
Nếu mỗi khi có yến tiệc linh đình,
Càng chạnh nhớ ơn thầy nơi xa xứ.
Thanh Khang
Toronto 1-4-2016


TÔN THỜ LÝ TƯỞNG



Đã có sẵn mầm kiên cường xử thế,
Của người Cha chí khíchẳng mất đi.
Bỡi cộng độc tài,gánh chịu sầu bi!
Lý tưởng ghi lòng,tiến hành khi khác.

Nuôi mãi niềm tin dù đời đen bạc,
Quyết tâm rồi cũng sẽ đến mục tiêu.
Sau ta còn lớp trẻ đáng tin yêu,
Nuôi lý tưởng một niềm tin khẩn thiết.

Niềm tin ẩn,người ngoài ai cũng biết,
Nên cộng nô chì chiết tận thôn trang.
Chúng bao vây theo giỏi thật lan tràn,
Vẫn chôn chặt niềm tin chờ ánh sáng.
 Thanh Khang

 21-8-2016


YÊU THƯƠNG VÔ BỜ
Ôn lại tuổi thơ đến bạc đầu,
Hồi còn bé bỏng biết gì đâu,
Đi ra một bước đều lo dặn,
Cha mẹ trọn tình thương mến sâu.

Lúc mới vào trường sợ mọi điều,
Về nhà được mẹ nuông chiều yêu.
Đôi vần thô thiển làm nền tảng,
Khởi sự đường đi hướng mỗi chiều.

Khi thành đôi lứa hết rong chơi,
Giữ chắc tình yêu chẳng để vơi.
Hai quả tim cùng chung nhịp đập,
Trao niềm thương mến các con nơi.

Việc nước bao giờ cũng đợi trông.
Tình yêu Tổ quốc thật mênh mông.
Đứng ra gánh vác nhiều điều để,
Đem lại yên bình cho núi sông.
Thanh Khang

2016



NHÂN NGÀY HIỀN MẪU
(Mather 'S Day)
(Nhắc đôi chuyện cũ với các con)

Ngày tám tháng năm(8-5)lễ mẹ đây,
Các con tề tựu rất vui vầy.
Ôn đôi chuyện cũ con nghe lại,
Gồm có đôi điều rất đắng cay !

Nhân có dịp này kể lại nghe,
Quê nhà thì vẫn phải im re.
Trong nhà tám khẩu lo nuôi dưởng,
Tiếp tế cho ba mười hai (năm) nè.

May nhờ bà ngoại giúp chăm con,
Công việc ngập đầu mẹ héo hon,
Cải tạo đoản kỳ ngay tại xã (2 năm).
Đòn roi,thịnh nộ hận tâm hồn.

Một điểm mẹ vui bỡi các con,
Chăm lo học tập được vuông tròn.
Đậu bằng,lảnh thưởng vui khôn xiết,
Phấn khởi tinh thần với điểm son.

Sau nhờ ông Nội rủ lòng thương,
Dàn xếp cho Lâm vượt đại dương.
Đến được Canada là tốt nhất ,
Các con cần mẫn sẽ lên hương.

Lời mẹ nhắc đây có đúng không?
Để cho đứa nhỏ được tinh thông,
Vun bồi kiến thức ngày càng tiến,
Luật pháp quốc gia phải phục tùng.

Đời mẹ đến đây bổn phận xong,
Dạy con các cháu học tập chăm.
Trau dồi chữ NHẪN và lòng TÍN,
Cuộc sống thành công mẹ ấm lòng.
Mẹ của các con
(Tùng,Lâm,Thuỷ,Tuấn,
Tiến,Diệp)
      Nguyễn thị Khâm
        2016

   NĂM 2017     

Kính gởi  ông Nguyễn Văn Độ tại Úc,

NIỀM VUI BẮT CHỢT

Được tin nhau giữa đời dâu bể,
Đọc thư mừng vô kể anh ơi .
Người góc biển kẻ chân trời.
Bốn mươi năm vắng gởi lời hỏi thăm.

Nhớ xa xưa miền quê ngày ấy,
Một tay anh lèo lái giúp dân.
Trong vai quận trưởng chuyên cần,
Người dân Tiên Phước muôn phần mến thương.

Anh vững vàng lập trường quốc cộng,
Giúp chồng tôi diệt bọn vô thần,
Gia đình kết mối tình thân,
Mấy năm có dịp ở gần đổi trao.

Mùa tao loạn ngờ đâu chia cách,
Anh Úc Châu, tôi Bắc bán cầu.
 Mừng anh gặp bạn tâm đầu,
Vui chung chí hướng trắng màu cờ sao.

Quên những ngày gian lao khổ sở,
Chúc chị anh đẹp mãi duyên xưa.
Chiều hôm hiên vắng võng đưa,
Nâng niu tuổi hạc cho vừa lòng nhau.

2017

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire