vendredi 15 décembre 2017

HỒ SEN




GỢI LẠI HỒN THƠ

Cha giã từ thơ khi thuở nào
Việt Nam quê mẹ lửa binh đau
Bút nghêng xếp lại rời làng cũ
Bạn hữu, thầy cô tay vẫy chào

Cha lại làm thơ khi thuở nào
Từ ngày cam chịu gát gươm đao
Lòng cha gợi lại hồn thơ cũ
Thơ viết ra đây ứa lệ trào



BỘI PHẢN

Mấy ai còn nhớ rừng Tràm mưa lũ
Long Giao, Thanh Hóa, tù ngục Hàm Tân
Mấy ai đã quên khổ nhục chính thân
Bao năm tháng xác dần mòn tâm nát
Mấy ai từng khoe khi xưa đài cát
Mấy ai khốn cùng khát đói hẩm hiu
Rồi hôm nay đây còn lại bao nhiêu
Nếu gạn lọc chẳng nhiều chi được mấy
Nơi hải ngoại sống lâu rồi càng thấy
Lòng người quá chán ngấy quá đi thôi
Di dân tỵ nạn chịu cảnh nổi trôi
Nay họ quên hẳn xa xôi thời năm trước
Rũ bảo nhau cùng trở về thăm nước
Bàng hình thức kiệu rước người tây phương
Họ đã quên rồi Tổ quốc đau thương
Quên kỷ niệm đoạn trường bao cay đắng
Quên những tháng ngày sống trên đảo vắng
Quên tay mình cầm đặng carte séjour
Biết nói sao... viết mấy hẳn cho vừa
Tâm địa của lớp người ưa bội phản
 Mũ xanh Delta81BCND



LÒNG CHA

Từ khi gặp lại con thơ
Tim lòng xao động ngẫn ngơ u sầu
Cha nay bạc nử mái đầu
Thương con trẻ dại  một bầu vắng cha
Chinh nhân trĩu nặng tình nhà
Ôm bao nhung nhớ phận ghià chưa nguôi
Cúi đầu khấn nguyện đôi lời
Cha già, con trẻ trọn đời bên nhau
Mây đen phủ kín năm nào
Thái Dương nay đã dâng cao tình người


XUÂN TRONG MÁU LỬA

Mậu Thân khói lửa mù trời
Tháng, ngày, năm đó khó thời quên đâu
Tết kia cảnh tượng buồn đau
Giao thừa máu đổ thay màu pháo rơi
Phố pường khắp lối thây phơi
Mậu Thân xuân đó...Than ôi điêu tàn
Trẻ, già, phận cảnh lầm than
Khăn tang quấn phủ lệ hàng tuông rơi
Mặc cho vật đổi, sao dời
Xin người nhớ lại Xuân thời năm xưa
Một chiều, một sớm, một trưa
Việt Nam quê Mẹ nắng mưa cùng người
Chung nhau khấn vái đôi lời
Nguyện cầu Thượng Đế cứu đời lưu vong
Dân tình thoát cảnh cùm gông
Trẻ, Già quy tụ giống giòng LẠC QUÂN.
Pháp Quốc,

Mậu Tuất 2018.


samedi 9 décembre 2017

TUYẾT PHAN



Mỗi một bài thơ, một bài hát tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn






NỖI LÒNG VONG QUỐC ...

Bao năm mất nước ngậm ngùi ôi
Tủi phận lưu vong cách biệt rồi
Cất bước chia ly lòng uất hận
Dừng chân hạnh ngộ dạ bồi hồi
Nhiều khi mộng đẹp đành quên vội
Có lắm tình thơ đoạn tuyệt thôi
Tổ Quốc tan thương sao tĩnh lặng
Tương lai đất Việt thế là trôi ...
TP/ tháng 8 -2018

Bốn Mùa Thương Nhớ...

Ra đi bỏ đất đếm từng ngày
Vạn dặm quê hương tận cuối mây
Nhớ nước đau lòng trăn trở mãi
Thương nhà khổ hận vấn vương thay
Mùa vào Hạ tới, tâm sầu cảm
Tiết đến Thu sang, dạ mộng đầy
Buốt lạnh Đông qua ôi quạnh quẻ
Yêu người thiếu phụ vắng Xuân này...
Belgique Cuối Hạ -2018


Tuyết Phan 



EM...
(Nhất Thủ Thanh )

Em như chiếc bóng chốn hoang lầu
Em sống một mình chẳng khổ đau
Em đứng trên đồi chờ mộng đẹp
Em đi xuống núi đợi trăng sầu
Em nương cánh gió qua sông cạn
Em níu mây ngàn đến suối sâu
Em chỉ là cành Lan mọc dại
Em nào biết cõi tạm về đâu ...


TP 17/9/2018





MƯA THU

HƯƠNG THỀM MÂY


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn


THĂM LÀNG

Lang thang mây trắng dạo trời không
Ruộng lúa cò bay trải tấm lòng
Viếng lại đồng quê mơ nguyệt hẹn
Thăm làng xóm bãi mộng tình mong
Duyên trao hạ thắm còn mang nặng
Nghĩa gửi thu nồng mãi khuân đong
Trăng nước bồi hồi mây tím đọng
Thuyền xưa thấp thoáng bóng trôi dòng.
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đinh Diệm)
30.11.2017

vendredi 8 décembre 2017

TRẦN MINH HIỀN


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn

THI SĨ CHƯƠNG HÀ

(Kính tặng thi sĩ Chương Hà)
Làm thơ, nghệ sĩ có Chương Hà
Dược sĩ hiền lành thích hát ca
Phiêu lãng dạo chơi về xứ lạ
Lang thang du lịch đến nơi xa
Yêu đàn mến nhạc luôn da diết
Thương mẹ nhớ cha vẫn thiết tha
Mong ước cuộc đời luôn hạnh phúc
Người người an lạc khúc ngân nga

Orlando ngày 22 tháng 12 năm 2016

NHÀ THƠ NHƯ NGUYỆT

(Kính tặng nhà thơ Như Nguyệt)
Nhà thơ Như Nguyệt có như trăng?
Cảm xúc trào dâng chẳng cách ngăn
Mến bạn vô tư mê nghệ thuật
Yêu đời trong sáng thích thơ văn
Phiêu lưu mọi chốn không lo nghĩ
Du lịch khắp nơi chẳng trở trăn
Tâm tịnh nhìn đời bằng trí huệ
Nhà thơ Như Nguyệt sáng như trăng

 Orlando ngày 7 tháng 1 năm 2017

jeudi 7 décembre 2017

NGUYÊN HƯƠNG


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn

LƯU HOÀI


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn


TIỄN BIỆT

Ngày ấy mới ra đi
Anh vừa nói điều gì
Cho em yên long nhỉ
Hay chẳng nói điều chi.

Saigon lắm chia ly
Theo dấu vết người đi
Kẻ ở lại thầm nhớ
Mang mang nét sầu bi.

Anh sợ lúc chia tay
Ngập ngừng tà áo bay
Sân ga nhiều màu nắng
Ánh mắt vẫn còn say.

Lần cuối vẫy chào nhau
Thời gian thoáng qua mau
Xin em vui vẻ bước
Gió  nhẹ đưa con tàu .
L.H.


ĐÔI MẮT [1] 
Mắt em dòng nước trong xanh
Cho đời say đắm, lòng anh thương hoài
Thời gian lặng lẽ dần trôi
Nhưng nào giấu được một thời đã qua
Tinh ta chưa dễ nhạt nhòa
Những chiều sương nắng 
màu hoa thắm nồng
Thuyền tình xuôi ngược trên sông
Chất đầy nỗi nhớ sầu đong tháng ngày .
L.H.
Chú thích  :
[1] Đôi Mắt : còn là tên một tập Thơ , gồm nhiều bài được tuyển chọn
trong THƠ CHỌN LỌC . .L.H.

MÀU NHỚ

Em có thấy bao người đi trong gió
Bước lạnh lùng bên cành lá rung rinh
Trong đôi mắt sáng lên màu biển nhớ
Mấy cánh buồm thấp thoáng giữa trời xanh .
Em có hiểu nỗi buồn  thuyền xa bến
Giữa  biển bờ mà chạnh nhớ bâng khuâng
Nỗi đau xót người tình sầu thăm thẳm
Hằng đêm như thiếu vắng một vầng trăng .
Đêm thao thức như đi vào cõi mộng
Lòng lắng nghe gió thét chuyển ngàn phương
Bao tiếng nhạc rung lên theo ngọn sóng
Để tâm hồn chìm đắm giữa màn sương .
Làn mây  khói vẩn vơ bay lơ lửng
Ánh sao trời tan tác giữa canh tàn
Nhờ ai đó tìm dâng cành hoa nắng
Sưởi muôn màu ấm lại giá băng tan .

LƯU HOÀI.


PHỐ ĐÊM

Chiều về bến nước đong đưa
Gió sương lay động say sưa gợi tình
Đời anh kiếp sống bồng bềnh
Con thuyền theo gió lênh đênh biển trời
Chợt đi chợt đến với  người
Có em , anh lại thấy đời vui thêm
Mây chiều che kín phố đêm
Cho đời lạnh lẽo đôi miền cách ngăn.


LƯU HOÀI

CHIỀU ÁO TÍM

Từ bao mùa hạ ấy
Giữa  lúc nắng vui say
Em vẫn còn ngây dại
Cho hoa mộng thắm đầy .
Tuổi thơ còn đọng lại
Đã mấy mùa trăng qua
Áo tím mờ phai nhạt
Tình đời lắm phôi pha.
Chiều nay trời lộng gió
Màu nắng đang tan dần
Cát bụi mờ sương khói
Hoàng hôn xuống bao lần .
Màu áo tím yêu kiều
Mà anh lỡ trót yêu
Tím cả một đồi núi
Tím loang một buổi chiều .
                                                        L.H.


NHỮNG CÁNH HOA

Giữa  vườn hoa muôn sắc
Anh muốn em vẫn mãi là hoa
Đẹp thắm tình trong nắng chan hòa
                      ...
Anh muốn em mãi mãi xinh tươi
Hồn nhiên với nụ cười
Cho cuộc đời vươn theo ngàn tia nắng
Cõi lòng đượm sắc hương
Biển xanh tràn hoa sóng
Bao la man mác một tình thương
Anh muốn em vẫn mãi là hoa
Cho hương ngát bay xa
Xin đừng là trái chín
Để cho anh được nâng niu trìu mến
Dù em là hoa bưởi, hoa lan...
Hoa tím ...hay hoa soan
Mọc trong vườn đào hay trên bờ hoang dã
Cả ngàn sao vũ-trụ
Như có sẳn trong tim Em .
L.H


HOANG LẠNH

Hởi trăng nước mênh mang  trời  vô tận
Có nghe chăng muôn tiếng gió thở than
Sương chiều rơi khắp trời mây giăng kín
Cho dòng đòi hoang lạnh tím không gian .

Hoàng hôn xuống bên thềm lòng vương vấn
Nắng không về sưỡi ấm những chiều đông
Bên bờ sưỡi ngọn triều còn vang vọng
Nước trường giang vẫn  chảy suốt theo dòng. .

Bao năm  tháng cõi lòng mang thương nhớ
Cánh hải âu bay mỏi một góc trời
Trăng đầu núi hoang liêu chiều khói vỡ
Để mảnh đời tan theo sóng ngàn khơi .

Nghe gió  cát ru hồn buồn thế kỷ
Trời sương đêm càng thêm lạnh giấc sầu
Tiếng tâm ca chưa đủ thay lời gọi
Khiến tấm lòng in đậm nét thương đau
L.H.

MƯA  RƠI
Tho  LUU HOAI

Trời chiều giọt mưa  rơi
Bay đầy trên hè phố
Cát lầy đường sỏi đá
Lá hoa ngậy tả tơi.

Sao mưa vẫn mưa hoài
Mưa hoài và mưa mãi
Lòng anh càng tê tái
Như bao kẻ lạc loài.

Mưa buồn hay mưa ngâu
Em đi xa ngàn dặm
Để cho vầng trăng lạnh
Hạt sương thêm dai dầu.

Mưa tạnh hay còn lâu
Ướt lạnh đôi vai áo
Hay còn thêm gió bão
Anh biết đi về đâu .
LUU HOAI