jeudi 7 décembre 2017

NGUYỄN GIA LINH & ĐẶNG XUÂN LINH ( SONG LINH)



Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn


 tháng 11-2009

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Ánh nến giữ niềm tin

Ngày ấy xa xôi chuyện chúng mình
Dù rằng nghèo khó vững niềm tin
Không màng nghĩ đến bao ngăn trở
Chẳng sợ đường xa sóng gập ghình

Anh đến theo tình ánh mắt trong
Không vương lệ ướt nước quanh tròng
Trái tim vẫn đậm màu sâu kín
Cho thấy người anh mãi vẹn lòng

Đêm trăng ôm ấp ước mong chờ
Hình bóng diễm kiều trong giấc mơ
Ngày tháng đong đưa theo nỗi nhớ
Chưa lần nghĩ đến dáng bơ phờ

Anh thêu anh dệt áng mây trời
Cho thấy lúc nào cũng có đôi
Tự thắp tình mình trong ánh nến
Bao giờ cũng thấy chẳng hề vơi

Anh đến giữa mùa gió thiết tha
Mang theo nụ ấm dưới trăng ngà
Tình ta mãi mãi trong say đắm
Không chút tơ vương bóng xế tà
Nguyễn Gia Linh
11-11-2009


Mảnh đời

Rồi một mùa hè cũng chóng qua
Những hàng cây lá biếc thay ngà
Trở trời lành lạnh rơi từng phiến
Như cánh bướm chao cảnh xế tà

Xa cội mấy mùa chờ trở lại
Thu sang sắc uá lắm bao niềm
Sao nhìn cảm nghĩ mong manh quá
Thế hệ vui buồn lạnh cả tim

Tâm sự gì đây gió phớt cành
Xao đàn chim nhỏ khó tìm sanh
Vây lòng dao động nhiều tìm kiếm
Sáo nhạn chờ mong chút ánh lành

Mảnh đời cơm áo xuyến xao nhiều
Đất khách giờ đây sống chắc chiu
Cho kẻ tha hương chân sỏi đá
Bước đi chẳng vững lối đìu hiu
Đặng Xuân Linh



tháng 12-2009

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Hãy quên

 Lo chi ngọn gió vô tình
Bụi mờ bám lại rồi rinh mất hồn
Thở than chi để lòng buồn
Hãy tìm ý nghĩa của nguồn yêu thương

Từ lâu sống với tơ vương
Bây giờ đã hiểu con đường lá bay
Niềm riêng đã khó giải bày
Thì em hãy xóa đắng cay cho rồi

Ngày nay vừa hết chung đôi
Con đường xưa cũ xong rồi nợ duyên
Lắng lo câu thệ lời nguyền
Để rồi mang xuống cữu tuyền chưa nguôi

Xe hoa đã đến nơi rồi
Hết mong hết đợi cái thời ươm mơ
Anh giờ quên cả vần thơ
Đi qua bến cũ sương mờ giăng giăng

Cây cầu than thở trối răn
Nhớ nhau chi nữa thêm hằn vết thương
Trái tim mang vết tình trường
Không còn đỏ thắm cung đường sắt son

Thời gian rồi cũng hao mòn
Tình thơ lục bát không còn luyến lưu
Chắc gì người vẫn chắt chiu
Để rồi sống mãi những chiều thở than

Mùa thu co chiếc lá vàng
Đông về  với những ngổn ngang trong lòng
Xuân qua thắm đượm chờ mong
Hè sang nghe tiếng nhạc vàng êm vui
 Nguyễn Gia Linh
30-12-2009


Gỡ cỏ bông may

Lung linh ngọn đuốc ấu  thơ
Ngây ngô lúc đó ơ thờ lời ai
Lớn lên mới hiểu thương hoài
Thuở thời lên tám theo ai cả ngày

Thiên nhiên đồng trống bông may
Nô đùa sóng cỏ thêu cài quần the
Một bông là một lời thề
Lên mười chung bước bờ đê dính bùn

Gốc sen lấm láp hoa bung
Trắng ngần cánh mỏng nhụy vàng vương lên
Liên hoa xinh xắn là em
Bây giờ ra phố dần quên một người

Tôi về ngày lễ vừa rồi
Em mang áo thấm , em mê quần bò
Gặp nhau em hỏi hững hờ
Rằng chưa lấy vợ lại chờ đợi ai?

Rồi đi bỏ lại lời cay
Để tôi thắp thỏm hồn say mơ về
Trăng vàng nhớ mãi bên lề
Em gỡ từng mũi lời thề cỏ may
 Đặng Xuân Linh




tháng 01-2010

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Giữ một niềm tin

 Người đến trao về nụ thiết tha
Cho anh ôm ấp mộng chan hòa
Ngày mai rồi sẽ ra sao nữa
Anh vẫn riêng mang nét đậm đà

Đêm đêm anh dệt áng mây trời
Ước hẹn bao giờ ta sánh đôi
Đốt nén hương tình trong bóng tối
Cho mình thấy rõ ánh vàng rơi

Rồi cứ đêm hôm mãi đợi chờ
Nhớ về hình ảnh ở trong mơ
Nghe sao thao thức bao lời hẹn
Xây đắp cho nhau mộng chẳng ngờ

Anh đón vào lòng ánh mắt yêu
Cơn mê âu yếm dáng thiên kiều
Con tim say đắm từng đêm lạnh
Thỏ thẻ hơi êm ấm rất nhiều

Em đã trao anh một chữ tình
Với bao hy vọng, một niềm tin
Không hoài nghi chuyện rồi anh sẽ…
Tiễn kẻ ra đi, …khóc phận mình
  Nguyễn Gia Linh        
21-01-2010


Thơ thẩn cảnh mùa đông     

Mùa đông tôi viết lá thư
Với câu tâm sự cất từ trong tim
Gởi em vạn nỗi riêng niềm
Lạnh lùng xứ lạ lại thèm xuân quê

Bao năm đất khách lê thê
Tuyết rơi bao phủ lối về đường xưa
Bên tai nghe tiếng nhạc thừa
Thanh âm xa lạ nghe chưa thấm lòng

Mơ màng còn mãi mông lung
Hồn thơ thành lệ vết đong mỗi ngày
Vui buồn đều thấm miệt mài
Vùi đi thời ấy đắng cay, cung đàn

Quê hương tôi đấy Việt Nam
Ngàn năm bần phú chứa chan tình người
Xem vào trang sử nhiều đời
Phận thời tốt đẹp, phận thời buồn soi

Lời thơ lẩn thẩn em ơi
Thả hồn Cung Quảng giữa trời bao la
Ngẩn ngơ theo đám mây xa
Mây nầy có chở thơ ta đến cùng

Hay là cứ ngủ buông lung
Ta mơ xuân cũ trong vùng nắng mai
Hồn nhiên một thuở hương say
Giờ nghiêng hơn nửa vần xoay bóng tà…
 Đặng Xuân Linh


tháng 02-2010

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Đợi chờ Xuân đến

 Nhìn ánh vàng lóng lánh        
Bên hàng cây xác xơ
Gió bên thềm khá lạnh
Không thể thả hồn thơ

Nhìn vườn cây trống vắng
Kiếm tìm một cành mai          
Giữa thời gian trầm lặng        
Thấy xa cách ngày dài

Trong vườn không bướm lượn
Vì thiếu bóng hoa đào
Làm sao mà tưởng tượng       
Đến gần một ánh sao  

Long lanh giọt sương mai
Tha thướt mái tóc dài
Ngập ngừng nhìn ánh mắt
Nổi bật nét trâm cài

Lòng hoài mong cánh én
Hãy mau về với Xuân
Để cho mình ước hẹn
Khi ánh mắt trong ngần

Sáng chiều rồi lại tối
Vườn buồn thiếu đóa hoa
Cho bướm ong bay tới
Làm vui kẻ xa  nhà
 Nguyễn Gia Linh
08-02-2010


Tình lục bát

Khơi chi môt mớ tro tàn
Thơ phơi ngày cũ mơ màng khói bay
Trăng xưa dù khuyết hay đầy
Ngàn năm đông mãi xa tây dặm trường

Lá khô gom đốt hơ sương
Táo lê trơ nhánh thương buồn hoàng hôn
Viết hoài người thấy cũng lờn
Đành cam nín lặng gió vờn ai trêu

Ai về cho nhắn Thu yêu
Ra đi đem cả một liều tâm tư
Câu thơ tả nỗi phiền ưu
Buồn gom góp cả nát nhừ vào tâm

Sáng nay mây xám phủ tầm
Gió luôn đổi hướng biệt tăm tên người
Kiếp duyên chỉ bấy nhiêu thôi
Thường tình dương thế đất trời tự nhiên
 Đặng Xuân Linh
 Mérignac 05-02-2010


 tháng 05-2010

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

 Đầu năm lễ Phật

Em có nghe lòng rộn rã chưa ?     
Hoa Xuân tươi thắm nhớ sao vừa
Gió lành cánh bướm tung tăng lượn
Em thấy hồn rung vọng bến xưa !

Mùa Xuân rạng rỡ của đôi ta
Bóng cũ bên đồi thấp thoáng qua
Hương ấm vẫn còn vương ý thắm
Cho lòng trang điểm ánh trăng tà

Anh gởi bài thơ rất nhẹ nhàng
Tình nhu sương sớm chốn trần gian
Hương yêu trinh bạch ươm vào nhớ
Làm ấm tình thơ cõi mộng vàng

Anh vẫn nhìn về hướng mắt em
Khi hoa tươi thắm nở bên thềm
Trong vườn ong bướm đang bay lượn
Ngàn áng mây vương sợi tóc mềm

Anh đi lẽ khấn sớm đấu năm
Trời Phật trên cao vẫn lặng thầm
Vẫn biết hồn mình trong sáng quá
Nỡ nào cản trở bóng trăng rằm !
 Nguyễn Gia Linh
24-05-2010

Tìm trong quên lãng

Một ngày nắng sớm chiều mưa
Cho vơi tâm sự, lại vừa nhớ thương
Lần về ký ức vấn vương
Lật trang tình sử, nẻo đường mới qua

Xuôi vòng nhật nguyệt bôn ba
Tìm trong tiềm thức, căn nhà bỏ quên
Hình ai, bóng dáng không tên
Nhưng sao gối mộng nói lên sự tình

Ngắm vầng trăng sáng lung linh
Ngàn sao thấp thoáng giọt tình đêm thâu
Rượu đào trong máu thấm sâu
Mềm môi anh nhấp say nhầu từng đêm

Hạt si ấp ủ buồng tim
Những ngày mưa nắng đi tìm rể yêu
Có nghe giấc mộng chàng liêu
Đưa nhau vào chốn thủy trièu nhớ nhung

Tựa vai nhìn ngắm mông lung
Che sương bớt lạnh, soi cung nguyệt mờ
Nghe từ đâu đó vần thơ
Làm cho thắm lại mấy tờ thương yêu
 Nguyễn Gia Linh
11-05-2010
  
Tình mình

Vui vẻ tấm lòng mãi phúc tươi
Cùng nhau xây đắp sống yên vui
Không ai chia được tình non nước
Cho dẫu cuộc đời lắm nổi trôi

Thực tế ta nào mơ với mộng
Nào mong cuộc sống tựa thần tiên
Chỉ mong hạnh phúc phương trời lạ
Cùng mái yên vui chốn trần miền

Kiêu sa chẳng nghĩ, để cho đời
Gấm vóc lụa là gởi gió khơi
Sắc thái muôn màu là ảo ảnh
Ước mong tâm trí nhẹ nhàng thôi

Hạnh phúc niềm thương với chữ tình
Tình thâm, tình nước với tình mình
Đi đâu cũng sánh vai chung bước
Và mãi bên nhau trọn bóng hình
Đặng Xuân Linh

Nhớ mùa xuân cũ

Hôm nay nắng trải đóa hồng xinh
Anh có nhớ xuân thuở chúng mình
Ta lại mơ về thời quá khứ
Sắc trời trong sáng bướm sinh tình

Thuở ấy đôi ta còn mơ mộng
Của thời son trẻ tựa bài thơ
Là anh tuổi độ hai mươi lẻ
Yêu mến nàng xuân tuổi học trò

Yêu nhau từ đó mộng tình sâu
Hẹn lời ước nguyện chuyện cau trầu
Rằng thề duyên kiếp lòng chung thủy
Trọn phúc nghĩa ân đến bạc đầu…

Lời thề xưa ấy vẫn bên nhau
Cho thấy tình sâu chẳng đổi màu
Đất khách quê người vương vấn trọn
Xuân nầy thanh thản thỏa lòng trao
 Đặng Xuân Linh


 tháng 06-2010
Nguyễn Gia Linh
Đặng Xuân Linh

Đường khuya chung bóng

Đưa em về giữa ngàn sao lấp lánh
Giọt sương khuya âu yếm đọng vai gầy
Gió lặng lẽ có làm em thấm lạnh
Nụ ngọt mềm, thèm say rượu ngất ngây

Uống rượu tình, nhìn sao đêm lạc lối
Tiếng tơ vương cùng trổi nhịp nồng say
Trăng lung linh soi đường qua ngỏ tối
Khúc tương phùng nghe thắm mộng đêm nay

Em ngước mắt sóng hồ đang phẵng lặng
Thấy vầng trăng anh mơ tặng đáy hồ
Từng hơi thở chảy nhịp nhàng lai láng
Ngọn sóng lòng rào rạt đến ngây ngô

Siết chặt nhau trong vòng tay nóng bỏng
Cho tim say hòa nhịp sóng ân tình
Như hải đảo giữa trời cao biển rộng
Khi đôi mình chờ đón ánh bình minh

Gởi tặng nhau một tình yêu tha thiết
Giữ trong tim những giây phút êm đềm
Nhìn ánh mắt vành môi thêm diễm tuyệt
Anh ngất ngây chung rượu giữa trời đêm
Nguyễn Gia Linh
17-06-2010


Mùa hạ quê hương

Màn nắng chói chan mùa hạ rám
Hương quê nhà vẫn rạng tâm can
Vẫn mong mỏi ước tình chan chứa
Bên mọi người ủ thấm xóm làng

Nhưng cõi đời thiên thu vạn hóa
Lời mơ chỉ mộng giữa tranh màu
Có không không có thời gian thoáng
Trời nắng mong mưa chẳng được nào

Nắng hạ người chang đầy giọt mặn
Mà lòng vẫn mến cảnh quê hương
Bụi tung, khói xám, còi inh ỏi
Dòng nước cạn mùa nóng mọi phương

Về đây mới biết nhộn tư bề
Người giàu phe phẩy lại xang xê
Kẻ khó bôn ba buôn giấy số
Âm thầm lo lắng ở bên lề

Giọng lạ phương nao ghé chốn nầy
Xóm xưa làng cũ giữ niềm đây
Người xa tạm trú nhiều nhân vật
Tốt xâú biệt phân cũng dẫy đầy
Đặng xuân Linh


tháng 06-2011

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

ƯỚC VỌNG THEO NHAU

Gởi ước vọng vào trong ký ức
Không để lòng thao thức bâng khuâng
Chuyện xưa ngày tháng xa dần
Chôn vùi dĩ vãng quên lần sân si

Tôi vẫn nhớ ngày đi lắm nỗi
Giữa vui mừng vời vợi niềm lo
Lên xe như thể qua đò
Đường xa lưu lạc thăm dò truân chuyên

Lòng vẫn nhớ xuôi thuyền hồ hải
Tâm tịnh yên chẳng khoái nổi trôi
Xa nhau đã mấy thu rồi
Chịu mang nỗi nhớ chia đôi lạnh lùng

Theo ngày tháng mông lung xa thẵm
Giữ trong lòng tình thắm duyên xưa
Theo chiều chiếc lá đong đưa
Cũng đành cố gắng cho vừa lãng quên

Câu ước thệ anh nguyền cố trả
Không để mình xa lạ tìm nhau
Ân tình trót hẹn lần sau
Sống tròn lý đạo ngọt ngào duyên tơ
 Nguyễn Gia Linh
30-06-2011


HÌNH ẢNH MÙA HẠ

Chỉ khoảnh vườn con mơn mởn biếc….
Bầy chim sáo sẻ tụ an nhàn
Không gian sáng chói kêu inh ỏi
Ức đỏ trên cành ngước cổ vang

Hàng cà treo trái đỏ hườm xanh
Cải ngọt lá xoây cọng kết vành
Huệ trắng vàng hường từng đóa nở
Trong vườn tô điểm sắc thêm xinh

Bụi trúc thì thầm trời đất đổi
Gió đùa nóng lạnh chợt lai lui
Đã lâu mưa trốn sầu hoang cỏ
Mờ mịt mây mù tưởng…hạt rơi

Dè đâu ngọn gió thổi đùa mây
Mỗi buổi tranh chiều phải tưới cây
Hừng sáng hai tôi ra thưởng thức
Vườn con tươi thắm thể bồng lai

Bốn chục độ C hanh quá trời
Ti vi cho thấy biển đông người
Hè nhau soi bóng vương tình nước
Tôi quẩn quanh thềm ý viễn khơi….
 Đặng Xuân Linh

 tháng 07-2011

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Vần thơ cuối cùng

Em đã gởi vần thơ lần cuối
Có bao giờ tiếc nuối em ơi ?
Chắc gì em đã cạn lời
Đã quên đi cả một thời yêu nhau?

Vần thơ cuối đã trao đã trả
Để hai người tan rã nợ duyên
Đi qua giấc mộng ảo huyền
Làm sao giữ được lời nguyền với nhau ?

Em cứ đếm những câu trao gởi
Sẽ thấy lòng vời vợi đớn đau
Đường xưa bắt mấy nhịp cầu
Mà nay đỗ vỡ để sầu chia xa

Giờ đã hết thiết tha mộng tưởng
Nghe tâm hồn vất vưởng chơi vơi
Vấn vương theo chuyện đổi dời
Dấu yêu trang trải một thời mộng mơ

Chỉ còn lại bài thơ đậm dấu
Cho tâm hồn nung nấu ruột gan
Nhìn trăng thêm nỗi bẽ bàng
Thấy mây tưởng gió hai hàng lệ rơi

Thơ càng viết càng khơi nỗi nhớ
Gợi lại lòng một thuở thương yêu
Biết bao nắng sớm mưa chiều
Giờ quen xóm vắng cô liêu một mình

Bài thơ cuối tiễn tình ly biệt
Gởi trả nhau tha thiết ngày xưa
Xót xa biết nói sao vừa
Niềm riêng giữ nỗi đong đưa trong hồn

Càng nhớ lại hoàng hôn năm đó
Càng nghe lòng nức nỡ đớn đau
Thương cho mấy lúc nghẹn ngào
Để rồi nghe nỗi xuyến xao vào hồn
Nguyễn Gia Linh

Vần thơ cuối cùng

Em đã gởi vần thơ lần cuối
Có bao giờ tiếc nuối em ơi ?
Chắc gì em đã cạn lời
Đã quên đi cả một thời yêu nhau?

Vần thơ cuối đã trao đã trả
Để hai người tan rã nợ duyên
Đi qua giấc mộng ảo huyền
Làm sao giữ được lời nguyền với nhau ?
Em cứ đếm những câu trao gởi
Sẽ thấy lòng vời vợi đớn đau
Đường xưa bắt mấy nhịp cầu
Mà nay đỗ vỡ để sầu chia xa

Giờ đã hết thiết tha mộng tưởng
Nghe tâm hồn vất vưởng chơi vơi
Vấn vương theo chuyện đổi dời
Dấu yêu trang trải một thời mộng mơ

Chỉ còn lại bài thơ đậm dấu
Cho tâm hồn nung nấu ruột gan
Nhìn trăng thêm nỗi bẽ bàng
Thấy mây tưởng gió hai hàng lệ rơi

Thơ càng viết càng khơi nỗi nhớ
Gợi lại lòng một thuở thương yêu
Biết bao nắng sớm mưa chiều
Giờ quen xóm vắng cô liêu một mình

Bài thơ cuối tiễn tình ly biệt
Gởi trả nhau tha thiết ngày xưa
Xót xa biết nói sao vừa
Niềm riêng giữ nỗi đong đưa trong hồn

Càng nhớ lại hoàng hôn năm đó
Càng nghe lòng nức nỡ đớn đau
Thương cho mấy lúc nghẹn ngào
Để rồi nghe nỗi xuyến xao vào hồn
Nguyễn Gia Linh


Bâng khuâng…

Trời xa muôn dặm, thế tình càng khó
Đất lạ âu là, thật rỏ nhọc nhằn
Xứ sở vơi dần, khởi hằng đắt đỏ
Nhiều người lo lắng, thời thuở thăng trầm.
**
Bâng khuâng giữa cõi hồng trần
Nhiều phen đoạn khúc lắm phần lo âu
Hồn non giữa chốn vàng thau
Chim chuyền gãy nhánh lòng nào ổn yên
Nắng khô chim bới cỏ hiên
Côn trùng nắng hạ dời tìm đất xanh
Ước người có chút mộng lành
Chỉ cần sự sống bên mành yên thân
Thương người cất thảm vào thân
Thương người lo lắng muôn phần đói no
Thương người vạn nỗi đắn đo
Thương người ái khổ mong dò lối ra
Bao người chen lấn lên phà
Bao người thiếu thốn gần xa của thời
Bao người vui vẻ chiều mơi
Bao người tất tã ngược xuôi việc làm…
Đặng Xuân Linh

Bâng khuâng…

Trời xa muôn dặm, thế tình càng khó
Đất lạ âu là, thật rỏ nhọc nhằn
Xứ sở vơi dần, khởi hằng đắt đỏ
Nhiều người lo lắng, thời thuở thăng trầm.
**
Bâng khuâng giữa cõi hồng trần
Nhiều phen đoạn khúc lắm phần lo âu
Hồn non giữa chốn vàng thau
Chim chuyền gãy nhánh lòng nào ổn yên
Nắng khô chim bới cỏ hiên
Côn trùng nắng hạ dời tìm đất xanh
Ước người có chút mộng lành
Chỉ cần sự sống bên mành yên thân
Thương người cất thảm vào thân
Thương người lo lắng muôn phần đói no
Thương người vạn nỗi đắn đo
Thương người ái khổ mong dò lối ra
Bao người chen lấn lên phà
Bao người thiếu thốn gần xa của thời
Bao người vui vẻ chiều mơi
Bao người tất tã ngược xuôi việc làm…
Đặng Xuân Linh



 tháng 08-2011
  
NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Bông hồng cho Mẹ

Lòng thành kỉnh con gởi cành hoa trắng
Mong hương hồn mẹ chứng giám cho con
Mẹ vĩnh biệt cõi đời trong lạnh vắng
Kể từ đây theo Thầy cõi Bồng non

Hương linh Mẹ yên lành theo nếp sống
Bên bao người hướng vọng chút tình thương
Cùng lý lẽ vấn vương tròn giấc mộng
Trong vườn hoa xinh đẹp chốn thiên đường

Lúc Mẹ mất chúng con nhiều lận đận
Nhưng lúc nào cũng nghĩ đến người thân
Với ý chí vương lên không oán hận
Quyết làm tròn ý nguyện mãi trào dâng

Mẹ đã lánh xa cõi đời nhiều dữ
Vẫn còn quỳ bên gối dưới chân Thầy
Để đêm đêm nguyện cầu bông hoa nở
Cùng mau về bến lạc cõi trời Tây

Rằm tháng bảy Vu Lan mùa bào hiếu
Với lòng thành thấu hiểu chút tình con
Cố gắng sống với thương yêu rộng mở
Khẩn nguyện hoài chứng giám tấm lòng son
Nguyễn Gia Linh
Rằm tháng Bảy năm 2011


Tấm lòng biển cả

Tôi vẫn nhớ thuở trời đầy mơ ước
Tuổi thơ ngây còn ấp ủ bên lòng
Quanh quẩn tình thâm đời nhiều xuôi ngược
Ngẫm thời gian sau trước quá mênh mong

Lạnh heo may đâu tâm hồn biển cả ?
Gió thu đùa làm rả cánh hoa đài
Rồi quyện lấy đưa cao vài chiếc lá
Như gởi tâm hồn trọn ước ngày mai

Đời xoay chuyển với tháng ngày qua lướt
Thời trẻ trung cũng nhẹ bước đường mơ
Nhìn trở lại nhớ mùa thu năm trước
Tưởng nhớ hoài hình bóng mịt mù xa

Từng bước lo con được nhiều thành đạt
Gió xạc xào như tiếng gọi bên tôi
Ôi ! tình Cha sâu, nghĩa Mẹ dạt dào
Hương sen còn thoảng ngạt ngào khôn nguôi

Giờ con gói trọn như lời Mẹ chúc
Thương nhọc nhằn Mẹ khắc phục muôn phương
Lời Mẹ Cha đem nguồn trong hạnh phúc
Sao đo được tấm lòng của Đại Dương
Đặng Xuân Linh


 tháng 09-2011

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Chung bóng đường khuya

Nép bên nhau dưới ngàn sao lấp lánh
Giọt sương đêm thấm lạnh buốt vai gầy
Vẫn nghe sưởi khi thấy màu viễn cảnh
Chén rượu nồng làm âm mối tình say

Anh uống nữa nhìn vầng trăng lạc lối
Cùng vòm sao một tối rụng rơi đầy
Rồi tưởng tượng mình vây nhiều bảo bối
Cho cõi lòng háo hức giữa trời mây

Nhìn ánh mắt rọi hồ thu phẳng lặng
Nghĩ lại lòng vương vấn chuyện trăng sao
Rồi mơ tưởng dáng ngọc ngà trong sáng
Để tình thơ dẫn tới bóng anh đào

Gói ghém lại kỷ niệm dài tha thiết
Giữ vào tim lời da diết thâm tình
Đem trí não vào cung đường diễm tuyệt
Cho tương lai sáng rỡ ánh bình minh

Nắm tay nhau cho vòng tròn lớn rộng
Cho tim yêu chung nhịp sóng ân tình
Cho cõi đời thêm nhiều điều sống động
Và muôn người chung giấc mộng yên bình
Nguyễn Gia Linh


Chuyện tình của…ai ?

Nửa vầng trăng hạ nhớ nao nao
Kỷ niệm gầm trời mộng biết bao
Người ấy nhìn hoa còn thấm đượm
Mắt kia gợi luyến vướng nguồn trao

Đâu ngờ ký ức thơ còn giữ
Ngọn gió dặm vời  trở cố hương
Gọi lại tâm người hương ước vọng…
Để rồi…vắng bóng trí còn vương

Cuộc tình hoa bướm dường như lãng
Gặp lại một lần để vỡ tan
Tròn khuyết vầng trăng thời dĩ vãng
Không bao giờ hợp, chỉ mơ màng

Định mệnh an bày kiếp chẳng duyên ?
Người đông kẻ bắc khó chung niềm
Thấy nhau rồi để xa lìa mãi
Khi ấy thắm tươi hoặc lụy phiền ?

Đành để tình nầy thể vướng  trang
Hồn thơ yên phận với thời gian
Ghi về quá khứ càng vơ vẩn
Tâm sự trăng đơn gởi núi ngàn….
Đặng Xuân Linh


tháng 11-2011

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶ́NG XUÂN LINH
Dù cho 

Dù cho sông cạn đá mòn
Tình anh vẫn vậy sắt son tấm lòng
Cho dù sông nước đục trong
Con thuyền xuôi bến vẫn không bội thề 

Con đường quê củ sơn khê
Tình yêu trót giữ trăng  thề ngày xưa
Dù đời nhiều nắng hay mưa
Tình anh vẫn đẹp bóng dừa thủy chung

 Chiều buông trời nắng mông lung
Dù cho sương gió chập chùng phôi pha
Giờ đây an phận tuỏi già
Anh gieo giữ lấy thiết tha trong lòng

  Sá chi cá chậu chim lồng
Chỉ mong vẹn giữ thư hồng năm xưa
Chữ tình dãi nắng dầm mưa
Cho thêm vạm vỡ sớm trưa dạn dày
 Nguyễn Gia Linh
15-11-2011

Mộng thiên thai

Bóng mây xám trôi về theo lối cũ
Lững lờ bay xuyên nỗi nhớ phiêu bồng
Như gió thổi những ưu buồn ủ rũ
Làm con người thấm đủ những chờ mong

Hoa nắng trải những sắc màu rự rỡ
Xanh dòng đời, tươi đồng cỏ thênh thang
Lướt theo gió giữa muôn ngàn bóng nhỏ
Quyện hồn thơ vào nỗi nhớ mênh mang

Anh ngắm nghía vào vành môi mọng thắm
Như vầng dương rực sáng giữa trời xanh
Tưới giọt tình với sương mù say đắm
Để hoa lòng kết mộng nở hương lành

Em có nhận tiếng tơ vào mắt biếc
Gợi thanh nhàn giữa sóng nước đầy vơi
Rồi nhớ mãi những lời yêu tha thiết
Sưởi đêm dài mộng tưởng một ngày vui

Em còn nghĩ đến lời thơ trong gió
Gọi ngàn mây ru giấc ngủ đêm dài
Tình hoa bướm đắm say màu duyên nợ
Cho tim nồng thắm đượm cõi Thiên thai
Nguyễn Gia Linh
01-11-2011

Tấm lòng 

Gì hơn thân sống, huệ tim lòng
Tinh túy luôn gìn, giận cũng không
Dấn bước đời, đừng mơ đất rộng
Theo tìm lý, học thấm lời trong
Tinh thần bền vững ánh linh tỏa
Ngọn đuốc rọi ngời nẻo thiện thông
Kết phủ ngọc sen tòa ẩn phước
Vị tha bác ái…, điển thêm hồng
 Đặng Xuân Linh

Chuyện mùa thu

Nắng thu sắc thắm trở màu
Thơ thu chẳng viết mấy câu tự tình
Như nghe làn gió mông mênh
Như rằng mách khúc rung rinh khắp bờ

Hồn thu gieo rót vào mơ
Bao lần mến gởi nào ngờ gió bay
Gió thu than thở hơi dài
Thăm vườn chị mến thấm đầy nhụy hoa?

Hỏi rằng có nhớ người xa?
Em nhìn cuối nẻo họa nhà quê hương
Bên bờ vẫn giữ tình thương
Chị ơi thăm gởi theo đường hư vô

Thường ngày trí nhẫm Nam Mô
Niệm rồi, ngồi viết vần thơ nguyện cầu
Vẫn xem lý dạy nhiệm mầu
Phúc hồng gởi chúc đẹp câu ân lành
Đặng Xuân Linh


tháng 01-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Xuân sang mang niềm nhớ
Ngày đầu Xuân thẫn thờ cơn mưa bụi
Hạt li ti lầm lũi dáng hiền hòa
Mãi lặng ngắm hồn thoa thêm gần gũi
Hạnh phúc nào hơn suối mắt thiết tha

Ba cây dừa đã đâm chồi nẩy lộc
Cho mùa Xuân đầy gốc rễ tình đời
Hạt nho nhỏ bám lơi từng sợi tóc
Ngón tay mềm ve vuốt mộng vàng khơi

Mưa thấm ướt cõi lòng anh bén rễ
Đóa hoa tình đâu dễ biến trăm năm
Mùa hạn hán khô cằn thêm nức nẻ
Không thèm mơ giọt lệ phủ âm thầm

Anh thầm gọi tên em từ xa lắc
Hầu Xuân về dào dạt một niềm vui
Nắng hoen hồng làm môi em ngào ngạt
Giọt trung trinh thơm ngát nụ cười tươi

Lời tha thiết từ tim người vọng đến
Hòa với niềm thương mến của ngàn cây
Sẽ len lén gởi vào từ ngọn nến
Cho mùa Xuấn trang điểm khá vơi đầy
Nguyễn Gia Linh
31-01-2012



Nồng ấm xuân xưa

Nơi đây giá buốt khắp tư bề
Xác lá ủ vây cả lối về
Ẩm ướt ủ nâu màu sắc biếc
Xuân sang nơi đấy gợi hồn tê

Nhắc xuân lại nhớ cảnh xuân xưa
Cùng gốc mai vàng mộng ước mơ
Tôi lặt lá cho chào đúng Tết
Điểm cành nhánh khoác áo nên thơ

Tết đến nhớ hoài buổi rạng đông
Nhìn cây mai nở phủ đầy bông
Ửng tươi đài cánh mừng năm mới
Ôi đẹp làm sao dưới ánh hồng

Chuẩn bị Mẹ lo lá chuối xanh
So dây trải nếp gói tròn khoanh
Niềm vui của mẹ đầu xuân mới
Là đủ sắc tình hợp yến oanh

Ba chưng hoa quả đón giao thừa
Nơi bếp mẹ lo bánh mứt trà
Hớn hở cháu con vui mở hội
Rộn ràng áo mới tiếng cười đùa

Xuân đây lặng lẽ chẳng như quê (hương)
Mà khói chân mây khó quyện về
Thầm ước nhà nhà tươi thắm mãi
Cùng là hưng thịnh phúc an kề
Đặng Xuân Linh


tháng 03-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Mình vẫn có nhau

Từ đây mình sẽ ở bên nhau
Âu yếm vươn lên hết thảm sầu
Tám bận xuân buồn nay đã mản
Gia đình sum hợp, dõi trăng sao

Anh vẫn đắp xây ước mộng vàng
Nghìn năm dong ruỗi chuyến đò ngang
Nhưng lòng vẫn giữ niềm trong sáng
Cho bước kiêu hùng dậy tiếng vang

Còn nghĩ khi xưa thuở hẹn hò
Về vườn bắt dế khỏi làm thơ
Hay cùng hái bưởi xây êm thắm
Cho mối tình xuân chẳng đợi chờ

Thấy rõ không em phút đặm đà?
Bao năm cách biệt chẳng hề xa
Mìng gom tất cả vào trang sách
Ghi lại sáng soi bóng nguyệt tà
Nguyễn Gia Linh
27-03-2012

Tình yêu ngày đó

Tay nắn nót những vần thơ truyền cảm
Rất đơn sơ nhưng đậm thắm hương tình
Buổi hò hẹn lung linh vầng trăng sáng
Hầu tặng nhau xứng đáng một niềm tin

Từ dạo đó em đang còn kẹp tóc
Che bờ vai làn suối chảy dịu dàng
Nhìn ánh mắt ngập tràn bao ý ngọc
Anh thẫn thờ theo sóng nước trường giang

Nghe nhung nhớ thường lần theo bờ giếng
Để hồn mơ ánh sáng của trăng thanh
Rồi gởi lại vườn thơ thành miên viễn
Cho cuộc đời đầy kỷ niệm long lanh

Anh gắn bó những duyên lành mơ ước
Tình mặn nồng chung bước giữa ngày xuân
Đem son sắt khơi bao lần hạnh phúc
Cho con người thấy được dáng thanh tân

Tình thiên cổ mình yêu nhau thanh thản
Vẫn thoáng màu tươi sáng buổi tinh sương
Mình cố gắng giữ lòng thêm xứng đáng
Khơi cho nhau nghĩa đẹp suối Xuân truờng
Nguyễn Gia Linh
13-03-2012


Quê xưa

Hương trà quyện tấm hồn đơn
Ảnh xưa quê cũ lối mòn còn đâu
Hoàng hôn khói tỏa ngàn dâu
Ánh chiều hồng nhạt pha màu cây xanh

Tạo hòa thành một bức tranh
Thiên nhiên phủ ánh tia lành quê hương
Nào cây hoa trái trong vườn
Linh Xuân nguồn suối miên trường tịnh an

Nay đâu còn đẹp mộng vàng
Bụi tung đầy dẫy người tràn lối xưa
Ghé vào đầu ngõ xế trưa
Đường về quê ngoại nóng lùa hanh hơi

Đông Yên* vườn cũ lạ rồi
Người thân chốn ấy đã rời đi đâu!
Từ khi chân bước qua cầu
Thân thương viếng lại đã lâu nay về

Ngó quanh cây lá tư bề
Thay vào quán nhỏ sum xuê khác thường
Mang mang lòng chạnh vấn vương
Mộng về quê ngoại như dường chiêm bao
Đặng Xuân Linh

Chuyện hằng ngày

Buổi sáng âm thầm ngồi bên bàn viết
Thờ thẩn hồn, mơ cõi biếc quê hương
Thường hoài mộng nghĩ vương lòng nuối tiếc
Sống xứ người là kiếp khó mà đương

Mái trắng phau tinh sương cùng đối ẩm
Cảnh vắng hoe ngày tháng lặng lờ qua
Lòng muốn quên nửa đời xa thăm thẳm
Nên không suy nhiều nơi lạnh ấm chi mà

Trưa quanh quẩn trong xó nhà ấm nhỏ
Ngó trước sau đây chẳng có ai thân
Vui nương dưới mái hiên, vần thơ bó
Bến đỗ nầy chuyện lỡ chẳng bâng khuâng

Chiều nghiêng bóng, ngắm dặm ngàn cuối nẻo
Nhà lặng lẽ Ông khéo vẽ nàng thơ
Bà im lìm nghe mơ đàn chim réo
Sáo tìm mồi bươi cỏ héo sương mờ

Bốn bức tường hiên nhà mùa đông chí
Buốt làn da đà nghỉ bước tha hương
Với cuộc đời vẫn vấn vương cố lý
Được an bày xa cách mấy đại dương
Đặng Xuân Linh
12-03-2012



tháng 05-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Lòng vương vấn

Dạo ấy cùng người ta ước mơ
Tin yêu ngày tháng mãi mong chờ
Vòng tay âu yếm nhiều hương lửa
Đẹp mãi hồn anh lúc vẩn vơ.

Áo trắng thơ ngây đẹp phố phường
Cài hoa hồng tím thoảng mùi hương
Cho hồng đôi má em ngày đó
Thấy rõ con người anh mến thương

Không thể nào quên bóng dáng xưa
Ngày qua tháng lại lúc sang mùa
Dòng thơ kỷ niệm còn sâu đậm
Em nhớ không nào sáng sớm mưa !

Chẳng có thời gian nói chũ yêu
Khi lòng nhung nhớ vấn vương nhiều
Để rồi lặng tiếng dường phai nhạt
Đâu biết tim anh đợi mỗi chiều…
Nguyễn Gia Linh
14-05-2012


Gởi mộng cho đời

Nơi xứ lạ quê người
Đã nở đậm tình nghĩa
Trong triền miên thắm thía
Hờ hững nhìn mây trôi

Thoạt đầu ta rùng mình
Lạc thế gian xa lạ
Nơi trời nhiều buốt giá
Quen dần ánh quang minh

Hôm qua mưa nhỏ giọt
Nhìn xa lại nhớ người
Hợp tan mây thắm thoát
Đâu ràng buộc đổi đời

Nào ai muốn xa quê?
Vì đâu phải trôi dạt ?
Làm sao tìm lối thề
Hương bưởi vườn bát ngát

Dù cho vầng nguyệt tỏ
Cũng chẳng soi tình người
Bước đường xa quá ngõ
Phương trời vẫn tìm vui

Cỏ vẫn tươi màu biếc
Sự nhàn nhã tự tầm
Nhìn hoa từ bi nở
Vui vẻ đến từ tâm

Tâm sen hoa cứ nở
Thăm thẳm tháng năm bồi
Khơi lòng không đêm tối
Mộng cũ gởi mây trôi
Đặng Xuân Linh


tháng 06-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Mùa xuân tươi ngọn cỏ

Nắng lảng mạn nghiêng cành cây ngọn cỏ
Chiếu bờ vai sợi nhớ đến vạn lần
Chân khập khểnh nhịp nhàng theo hơi thở
Bóng thương yêu muôn thuở khởi mùa xuân

Tay đón gió gởi bâng khuâng hương ấm
Ướp vào hồn chất vấn một niềm mơ
Theo cung điệu của vần thơ truyền cảm
Gợi vào lòng son sắt đậm xa khơi

Buộc nỗi nhớ vào hai bờ sợi nắng
Nghe thương yêu trầm lặng gởi đâu đây
Rót êm ả đầu dây triền núi trắng
Cho hương đời kính tặng bóng ngàn mây

Cho anh gởi tình yêu theo bóng dáng
Vuốt tóc mai gọi nắng trải đồi sim
Rồi khi thấy im lìm vầng mây trắng
Sẽ nghĩ sao lảng đảng kiếm hay tìm

Đôi chim nhỏ trong vườn vang giọng hót
Theo nhịp tim thánh thót đến lịm người
Bên dòng suối tiếng reo mời dịu ngọt
Còn nhủ lòng thưa thốt tận đầu môi
Nguyễn Gia Linh
12-06-2012


Gần hết mùa Xuân

Tiết thời ấm áp thích làm vườn
Thấy đất hé mầm lá biếc nương
Cảm giác tâm hồn vui tựa mộng
Biết lòng còn chút dạng yêu thương

Một cuốc xới lên còn rất khỏe
Cuốc hai chưa mệt cuốc càng khơi
Mấy lần hơi mỏi đôi tay yếu
Tới lúc xẻng mười, bỏ cuốc thôi

Hoa đất trổ màu điểm sắc hương
Bắt con ốc nhỏ bám trên tường
Ném vào hư ảo xa vườn lá
Vẹn thắm cây nhờ hứng ánh dương

Sáng sớm ra vườn ngắm đọt xuân
Bươi lên bằng xẻng chẳng bâng khuâng
Dương quang rọi đất cho hơi thở
Dưỡng khi làm tiêu đất xấu hầm

Mưa nắng mùa xuân thật thất thường
Xới cho đất cũ trở màu hương
Xới choc han chứa lành nguồn đất
Một chút mộng lòng hướng một phương.

Sáng sớm mơ màng buổi nắng xuân
Mặt trời hé rộng nóng dằn dần
Rồi quăng chiếc cuốc vô nhà nghỉ
Kể góc vườn mơi, xới đất cằn
Đặng Xuân Linh
14-06-2012


tháng 07-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH
Quê anh

Quê anh, dòng Vàm Cỏ Đông
Khác hơn chín khúc Cửu Long
Mái chèo khua đều nhịp sóng
Phèn chua Đồng Tháp xuôi dòng

Anh xuôi thuyền về trên bến
Chuyến đò ngang dọc thành duyên
Trầu cau một bầu mang đến
Xây đời đôi cánh chuyền quyên

Quê em giờ trọn niềm thưong
Áo trắng phất phơ trên đường
Tuổi trẻ hồn nhiên hoa bướm
Dệt bao nỗi nhớ vấn vương

Hàng cây me dòn nghiêng bóng
Gợi anh đến hái chiều mơ
Chia nhau ngọt bùi tấm mẳn
Cho đời êm tựa bài thơ

Mái trường tiểu học thân thương
Mùa hoa phượng vĩ vấn vương
Chia xa những ngày từ giã
Chớp mắt tựu trường hơi sương
Nguyễn Gia Linh
30-07-2012

Tan theo mộng ước

Bao mông ước đành cam tan vỡ
Trở về quê dang dở thương đau
Thời gian thấm thoát qua mau
Thoi đưa dệt cửi qua cầu thở than

Đem số kiếp hòa chan dâu bể
Nhớ làm sao ước thệ hồi hương
Đành thôi bọt sóng viễn phương
Tìm đâu ra được con đường không tim

Càng nhức nhối cố tìm lối thoát
Nhớ trời mây man mác chiều xa
Đường về qua bến bao la
Nước non xóm vắng thiết tha nghẹn ngào

Giờ nghĩ lại dạt dào tuổi mộng
Bước vào đời sức sống đang lên
Dù trong sương gió gập ghềnh
Vẫn đem tin tưởng bước trên dặm dài

Rồi nghĩ đến luống cày lối nhỏ
Theo thời gian bóng thỏ dần qua
Một mai đến lúc xế tà
Biết còn kịp lúc quê nhà nghỉ chân
Nguyễn Gia Linh
15-07-2012

Mộng ngày xưa

Vào tuổi đôi mươi vẫn đến trường
Lòng vui sách vở đượm thanh hương
Mỗi ngày mỗi giải môn thầy dạy
Giờ để sau lưng mớ học đường

Mấy mươi năm còn vương trong trí
Khung cảnh ngày xưa vẫn hiện còn
Hạnh phúc ân cần bên bạn cũ
Qua rồi một thuở mộng ngày son

Vô tư ngày ấy viết trang đời
Nhắc lại chuyện xưa, chuyện của thời
Ai hỏi cười trừ hồi thuở đó
Vui buồn nào, cũng sẽ qua thôi

Cảnh chiều lại thích tình cây cỏ
Thích đọc kinh, tìm lý nhiệm mầu
Thỉnh thoảng đọc thư thơ Thánh Đạo
Đầy câu khuyên nhủ ý thanh cao

Cũng thích thơ thời của cổ nhân
Ghi xem niêm luật đối so vần
Nhiều khi trí nghĩ hoài quê cũ
Nhớ lúc đêm xuân ngắm nguyệt rằm…
Đặng Xuân Linh


Những ngày hè

Qua tháng ngày, mong nắng hồng trở lại
Chim én lao xao xoải cánh trên đồng
Hoài lại thời gian mộng mơ  đà thải
Ai quên, ai nhớ đấy thuở chờ mong

Đây mấy ngày hè lạnh xông thềm vắng
Thời dần trôi bạc trắng mái tóc xưa
Thầm nhớ bạn, đời tha hương buồn thấm
Nhớ thâm tình thường gọi* vẫn chưa vừa (phône)

Nửa cuộc đời trôi qua không vội vã
Mỗi mùa hè mầm quả sắc hoa tô
Nhìn huệ đỏ đang nở trong chùm lá
Thời cứ qua, lặng lẽ chạnh lòng thơ

Mùa…cứ đến tình mơ không thay khác
Nhìn trăng sao lời phiêu bạc hồn thơ
Trắc  bằng ghi vào lòng, tim thanh mát
Ý nhẹ nhàng, lòng tĩnh lặng như tờ…
Đặng Xuân Linh
15-07-2012



tháng 10-2012

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Hương tình muôn thuở

Em đã đến mang theo làn gió mới
Thắm hương tình vọng tới mấy cành hoa
Dòng nhạc cảm chan hòa hồn thơ thới
Cho tâm tư chới với tưởng Hàng Nga

Em trong trắng tình yêu đầy màu sắc
Hương ngất ngây huyền hoặc tóc đen huyền
Nét sống động vượt trên tranh thủy mạc
Thắm môi hồng khuynh loát bóng đào tiên

Em hồn nhiên đem tranh đời hoa cỏ
Rừng thu phong rực rỡ tỏa hương đời
Trước cảnh đẹp thấy dòng xuôi hớn hở
Thêm đẹp lòng mở cửa đón sao rơi

Sao lấp lánh soi trăng thêm huyền ảo
Như thuở nào trăng nước quyện bên nhau
Nhìn ngọn nến lao chao miền lý đạo
Dắt dìu ta cùng rão bước thơ đào

Trăng lơ lửng cùng ngàn sao thao diễn
Chuyện thương yêu là chuyện của muôn người
Đời vẫn đẹp, nụ cười không tan biến
Cho cuộc tình năm tháng triễn màu tươi

Tình em gởi trọn niềm vui anh biết
Biết tương tư khi trăng khuyết hay tròn
Anh chiu chắt nghĩa sắt son diễm tuyệt
Lòng con người tha thiết tựa keo sơn
Nguyễn Gia Linh
10-10-2012


Vui buồn

Dừng gót nơi nầy cũng đã lâu
Tìm trong lóng đục dõi thi câu
Buộc ràng thân thế vào dương thế
Tan xóa giấc mơ lúc xế màu

Nhẹ nhàng chân bước giữa trời trong
Thanh thản tâm tư với nhịp lòng
Lý đạo lý đời chung lối sống
Tham tường ngẫm nghĩ ý sâu nông

Nhân quả phận ta giữa tấm lòng
Riêng lòng tự hiểu tự lòng không?
Đôi ba nạn kiếp đời đà thoát
Nên bước đường nầy gắng bước xong

Thiện ác, vui buồn, thương  với giận
Từ từ dịu dưỡng khoẻ bên trong
“Bắn sai nào phải do tên hỏng
Chỉ trách là mình nhắm chẳng thông”
Đặng Xuân Linh


tháng 12-2013

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Đêm Giáng Sinh 

Thắm thoát đến ngày Chúa Giáng sinh
Tình yêu đôi lứa thắm duyên tình
Uyên ương khắng khích vui xây tổ
Ánh sáng chan hòa nghĩa chính minh

Hoa tuyết rơi đầy gởi đến em
Vầng mây trắng xóa nhẹ trôi êm
Cho vừa thương nhớ vùng mơ tưởng
Thấm thía đôi lòng giữa bóng đêm

Tình xây mộng tưởng với ngàn sao
Hoa nến rừng khuya tỏ ngọt ngào
E ấp tơ vàng se lối nhỏ
Theo vào sương sớm giữa chiêm bao

Đất trời bao bọc hướng em, anh
Tình nghĩa đôi mình hợp yến oanh
Cho thấy đời vương ngàn ánh sáng
Tên người dù nhỏ vạn điều lành

 Một mái nhà xưa chuyện vợ chồng
Giữ tròn khí tiết của đôi lòng
Tên anh em gọi tràn yêu dấu
Cho thấy đời nhau đủ mặn nồng

Một ngày thật sự vạn niềm mơ
Chữ nghĩa vui mừng đậm ý thơ
Số kiếp còn vương màu sắc thắm
Tình theo năm tháng vững xây bờ

Nguyễn Gia Linh
20-12-2013


Chúc Noel Hạnh phúc

Trời thương ấm áp tới người người
Đèn điện đỏ vàng tỏa khắp nơi
Chồng chất thùng quà cho trẻ nhỏ
Đủ đầy nội ngoại, tặng niềm tươi
Ông bà nhìn cháu đời thêm khỏe
Cha mẹ dọn bàn tiệc mở khơi
Sum hợp gia đình ngày Lễ Chúa
Đón mừng hạnh phúc với vui chơi
 Đặng Xuân Linh



tháng 07-2014

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

Cám ơn em

Cám ơn em, vợ hiền, anh thương mến
Cho lòng anh dẫn đến một trời mơ
Sau quen biết không ngờ thêm quyến luyến
Đến bây giờ như tuyển mấy vần thơ

Cám ơn em, vợ hiền của thiên mệnh
Qua tình thương cùng tâm tính hiền lành
Lòng em đó dòng xanh như trời biển
Một tâm hồn chuyển biến rất chân tình

Cám ơn em duyên lành anh mến phục
Sau bao ngày, liên tục một trời thương
Có nhiều lúc chịu nhường dù oan ức
Hiểu được rồi, dẹp bực tức như thường

Cám ơn em, người thương anh trân quí
Dắt dìu nhau theo quỉ đạo cuộc đời
Bằng hiểu biết không vơi cùng tri kỷ
Để cùng nhau dệt ý nghĩa buồn vui

Cám ơn em con người anh tưởng nhớ
Chuyện trong đời một thuở gọi tình thơ
Thuyền em đổi bến bờ ngăn bão tố
Cho muôn hoa thắm nở giữa mộng mơ
Nguyễn Gia Linh
17-07-2014


Cám ơn h

Hạ thơ mộng đời tươi nguồn mến sẵn
Đem niềm vui tưới dịu tận bên bờ
Với tư tưởng hồn thơ nhiều vương vấn
Ý đề bài gởi thẳng không chần chờ

Gởi anh chị niềm mơ trang mến mộ
Qua thềm đời, lời biểu lộ hiên lành
Nghe lời nhạc thanh như mùa xuân đổ
Đối Tứ Linh với tất cả chân tình

Lời anh chị cho tinh thần thơ điệu
Với cảnh hè huyền diệu lẫn màu thương
Nhạc riêng cảm du dương phần êm dịu
Bầu nước non đành chịu lắm niềm vương

Cảm ơn mãi duyên trao dòng thanh thủy
Gió man man càng suy nghĩ cảnh đời
Xin nương ý hồn đơn khơi tri kỷ
Cung bổng trầm chia xẻ nỗi buồn vui

Thơ là giải khuây xa vời bến đổ
Gởi bài thơ giải toả tận chân mây
Gió bờ bến tình thương dần tan vỡ
Theo chuyến đò đến góc ở trời Tây
Đặng Xuân Linh


NĂM 2017

NGUYỄN GIA LINH
ĐẶNG XUÂN LINH

VẦN THƠ CHÚC XUÂN

Vần thơ tao nhã gởi bao người
Cho thấy lòng mình rộn rã tươi
Sức khoẻ bình an xa ốm yếu
Tinh thần trong sáng đến rạng ngời
Gia đình thành đạt theo văn học
Tuổi đã già nua sớm thảnh thơi
Hạnh phúc thư sinh qua nếp sống
Nguồn vui sẵn có ở dòng đời.
Nguyễn Gia Linh
21-01-2017


TIỄN BIỆT ANH TÔI

Anh đà vĩnh biệt nhân gian
Bỏ rồi sầu lẻ, nhẹ nhàng linh căn
Giữa thu lạnh buốt mây giăng
Anh về cựu vị vĩnh hằng thong dong
+++
Một vì sao rụng giữa trần ôi!!
Bảy tám anh tôi biệt tuổi đời  (30-10-2017)
Xưa trải phong sương nơi chiến tuyến
Nay tàn hơi sức chốn quê người
Cách lìa cố quận, sầu cô lữ
Biền biệt tình thâm, ngắm hướng vời
Đem hết tâm tư lo cháu dại
Chưa vui hưởng phúc đã...buông xuôi !!
Xuân Linh
31-10-2017


XUÂN HOÀI NHỚ

Phiến lá lìa thân xếp nẻo đường
Của mùa đông lạnh phủ đầy sương
Trên cành chim đậu tê thân nhỏ
Buốt giá co ro xếp cánh buồn

Chạnh lòng, tiềm thức hồi trong trí
Chân đạp lá vàng cảm xót xa
Thầm đếm bước đi, từng bước một
Cúi nhìn xuống lối nghĩ thời qua

Quê hương là cả tình thương mến
Cùng bạn ngày xưa vẳng tiêng cười
Nơi thuở hoà chan đầy quyến luyến
Dưới tàng che chở tuổi xuân thời

Bấy mùa lá đổ, bấy mùa thương
Tình đó mang theo lạnh cuối đường
Lời gởi thăm ai nơi chốn ấy
Rằng đây vẫn nhớ, nhớ Xuân Trường(1)

Xuân sang ngày Tết càng  thêm chạnh
Nghĩ nửa quê người, nữa quê ta
Xuân đó đông đây, thầm mộng tưởng
Nhớ lời hẹn cũ đã dần xa.
Đặng Xuân Linh
25-01-2017
(1) Quê nội

CÚC TRẮNG

Hoa cúc trong vườn lẫn cỏ xanh
Cánh màu tuyết trắng cọng mong manh
Điểm phấn nhuỵ vàng tô bức ảnh
Mọc trỗ chen trong lá biếc mành.

Một đời đơn giản sống bên hiên
Son phấn không màng với lụa êm
Một ý hoài mơ suy ý mộng
Là thường yên lặng ngắm màn đêm.

Bên lề thành thị vẫn an nhiên
Hoà mến thân thương với bạn hiền.
Chỉ có xuyến xao miền cố quận
Quê hương ai rải nỗi buồn phiền...

Nón lá ngày xưa che nắng rám
Gọn gàng chiếc kẹp tóc đừng bung
Là thời hạnh phúc an nhàn ấy,
Hiện tại xa rồi, chốn  vỡ tung.

Dù sống đơn sơ vẫn mộng mơ
Vẫn nhìn thờ thẫn mút trời thơ
Viết bài hoa trắng thành niêm vận
Để tặng vời xa ảnh đợi chờ.
Xuân Linh


XÓT THƯƠNG LŨ LỤT MIỀN TRUNG

Nhìn hình ảnh lòng xót đau vô hạn
Cảnh tang thương dầy dạn đến dân mình
Cầu Phật Trời độ sinh linh thu nạn
Cứu khổ nàn bao gian khó miền Trung

Thôi hành ngập lụt, hết cơn mưa vũ
Toàn dân đà luôn thủ thỉ kinh cầu:
Quê hương nầy mong câu an sống đủ
Nào ngờ  giáng nỗi khổ ủ thành sầu

Nhìn lênh láng một bầu như biển nước
Thấy nóc nhà sao thoát được tai ương
Ruộng hư hao lưu lượng dòng xuôi ngược
Giăng lưới ra khơi khó được bình thường

Con thẫn thờ khóc thương gọi mẹ!
Vợ lìa chồng tràn khoé mắt giọt sầu
Uống ăn nay khó tạo giống ngày nào...
Bỗng chôc lại điêu tàn cho thế hệ...

Song Linh


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire