jeudi 7 décembre 2017

NGỌC QUYÊN



Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn



KHÚC TỰ TÌNH MÙA THU

Nẻo xa thăm thẳm mờ sương khói
Cánh vạc về đâu cuối chân trời
Người hỡi gởi sầu theo cánh gió
Chân mây bàng bạc bóng chiều trôi

Thu khúc đợi chờ tim hoài vọng
Đong đầy bao nỗi nhớ khôn nguôi
Ai hay nuối tiếc bàn tay ấm
Dìu bước em đi giữa cuộc đời .
Phải chăng kiếp trước ta còn nợ
Nhân duyên chưa trả mộng còn say
Biển ái trời ân theo giông tố
Dập vùi trong tuyết lạnh thu đầy

Đợi tình quân đến trong hư ảo
Lá thu tan tác dưới hiên ngoài
Quấn quít cây tình thân rã mục
Chơi vơi mê đắm mộng liêu trai

Bờ đêm gió hát ngoài sân vắng
Ngọc lan dìu dịu ngát hồn ai
Mai mốt em về thu vàng nữa
Thu đến rồi đi cơn mê dài .

Ngọc Quyên

NHỚ́ ! 

*Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Bình minh vừa tới bóng chiều trôi
Đêm lạnh chăn đơn vầng trăng khuyết
Lá ngậm sương buồn lất phất rơi.

Đếm nỗi nhớ nhung nhiều như thể
Hạt mưa tan tác bốn phương trời
Về đâu nhân ngải hồng nhan kỷ
Hay chỉ gió lùa khúc nhạc vui .

Đời đã rưng rưng bờ bến lạ
Thuyền quyên nhiều nỗi lắm phong ba
Tình đã sang thu chưa kịp tới
Xuân trôi lạc mất thuở ngọc ngà

Ai hay nỗi nhớ người không nợ
Bởi chỉ duyên hờ có thế thôi
Trên đỉnh ngọn sầu tim tan vỡ
Còn chăng nước mắt bụi tình rơi !
Ngọc Quyên
(*Thơ Du Tử Lê)

XUÂN VẪN CÒN XUÂN

Gió xuân nhè nhẹ
Mây trắng vờn quanh
Đôi chim liền cánh
Líu lo trên cành
Tình ta như đám
Cỏ non chan hoà
Mặt đất bình yên .

Trần gian lên tiếng
Mộng ước tơ duyên
Dù chưa phỉ nguyền
Tình vẫn vô biên
Ngày qua tiếp nối
Đêm trắng mơ hoang
Bình minh rộn ràng
Vẫn yêu đời lắm

Anh có nghe chăng ?
Nhịp tim thánh thót
Cung đàn say trăng
Ấm trên môi người
Nụ hôn bối rối
Tình ta đẹp ngời
Xuân hồng chơi vơi .

Một mai thức giấc
Chỉ còn bâng khuâng
Mai gầy trước ngỏ
Đào hoa xác xơ
Chim muôn vẫn hót
Xuân vẫn còn xuân .
Ngọc Quyên

CÕI MƠ
Trần gian một mảnh tình hồng
Hoàng hôn thu muộn mênh mông lá vàng
Lá rơi đường vắng thênh thang
Cho ai đếm bước ngỡ ngàng mộng xưa

Bao mùa thương nhớ chưa vừa
Thời gian gõ nhịp sao thưa rụng tàn
Hắt hiu tình lỡ riêng mang
Còn đây nỗi nhớ muộn màng xót xa.

Người hay trong ánh chiều tà
Hàng cây đứng lặng sương sa lối mòn
Vẫn con đường , dạ héo hon
Ngõ đời tiếp bước chẳng còn ước mơ.

Bạn xa tình cũng hững hờ
Chỉ còn ta giữa đôi bờ phân ly
Ngần bao kỷ niệm khắc ghi
Thì xin gởi cánh chim di mịt mù.

Bay về vô tận âm u
Xác xơ như lá mùa thu rơi tàn
Thôi còn chi giấc mơ hoang
Trần gian là tội , thiên đàng cõi mơ.
Ngọc Quyên

SÓNG

Tôi muốn mãi bềnh bồng
Giữa biển trời mênh mông
Khoảnh khắc đời câm nín
Chẳng lụy phiền vây quanh.

Tôi muốn là bọt sóng
Vỗ về bãi cát xanh
Đời bão giông chìm nổi
Chỉ lặng lờ như không.

Bóng tối quên cô độc
Lặng lẽ mảnh trăng gầy
Soi trái tim nhức nhối
Tình là thoáng mây bay.
Buồn mà chi em hỡi!
Đời như áng phù vân
Yêu như cơn mưa vội
Xuống đời giọt lệ ngân.

Sóng nhấp nhô thuyền khóc
Biển giận hờn chiều nay
Người xưa đâu lỗi hẹn
Thôi giã biệt tình nầy.
Ngọc Quyên

TÌNH THU LÁ ĐỔ

Có phải tình thu trong mắt anh
Giấu buồn anh giấu ước mơ lành
Từ em một thóang mong manh
Cội già chứng tích sao đành lìa nhau

Anhquét lá chừng ôm mộng
Xếp tên em lá úa tình nhân
Luyến lưu hỏi gió bao lần
Bay đâu xin gởi vô ngần nhớ nhung

Vẫn chiếc lá mùa thu rơi rụng
Tội tình chi duyên ước ph̀ôi pha
Còn đâu một thuở ngọc ngà
Tình như một đóa quỳnh hoa chẳng tàn

Lá ơi xin cứ vàng thêm nữa !
Để mùa thu đếm những yêu thương
Dẫu cho mộng ước vô thường
Tình em vẫn thắm, thu dường thiết tha
Ngọc Quyên

BÀI TANGO CHO NGƯỜI

Tôi vẫn yêu nhịp Tango
Dìu nhau xao xuyến mơ màng
Như gió xuân về mênh mang
Vòng tay thiết tha chiều lắng.

Thương nhớ bao giờ cho nguôi
Bài ca anh hát hôm nào
Như đoá hoa hồng xinh tươi
Một tình yêu ngát hương đời.

Bài Tango khúc tình vui
Đàn trên năm ngón hồn côi
Dù ngày mai xa cách xa
Mùa xuân vẫn nở muôn hoa.

Tình trong giây phút ru hời
Ngàn năm vẫn sống người ơi !
Dù trời giông bão tơi bời
Tình xuân vẫn thắm hồn tôi .

Đêm ánh trăng về muôn nơi
Nhẹ nhàng câu hát bên trời
Riêng nhớ thương nầy cho ai
Bài Tango viết cho người !
Ngọc Quyên

GIẤC TÌNH THIÊN THU

Bến giang đầu sông tương thiếp đợi
Chàng mịt mù gió bụi đường xa
Nhớ nhau dõi bóng trăng tà
Bờ đêm hiu hắt sương sa chạnh lòng

Chờ tình quân buồn dâng khoé mắt
Giọt mưa đan nỗi nhớ đêm thâu
Hoa tươi sao úa sắc màu
Chén quỳnh chưa cạn đã sầu chia xa .

Ngày tình nhân chan hoà lễ hội
Đoá hoa tình nở vội giữa đời
Xuân xanh cho đến tàn hơi
Về nơi gió bụi chưa vơi ân tình.

Lời hát ru lá thu còn thắm
Sóng tương tư say đắm hồn mơ
Hoa xuân chưa nở vẫn chờ
Tình xuân muôn thuở giấc mơ chưa tàn.

Ngọc Quyên

HAI MÙA THƯƠNG THỚ

Nguyệt lồng đáy nước đêm huyễn mơ
Mấy mùa trăng đợi mấy thu chờ
Thoáng nhẹ heo may vờn trên má
Lạnh tự hồn côi , lạnh tóc tơ .

Chờ người biết bao mùa mưa nắng
Rồi xuân , chim én liệng trời xanh
Tiếng gió vi vu lời tình thắm
Anh về cho lá biếc mộng lành.

Em ở trời đông ôn kỷ niệm
Tình thiên thu tim khắc vào đời
Dẫu tuyết sương pha phai màu tóc
Dẫu đường trần lạc bước chơi vơi.

Vẫn tay đơn níu đời gian dối
Từ ngươi đi cách biệt xa xôi
Dẫu trăng tàn khuyết tình em gởi
Vì sao hôm lặng lẽ chân trời.

Em ở đây , hè vàng rực rỡ
Không thu tàn đông lạnh tái tê
Chỉ có hai mùa thương với nhớ
Nắng trải đường đi , mưa đón về .

Vẫn nắng mưa , Sài Gòn người hỡi !
Ai chờ ai phố vắng anh rồi
Ngậm ngùi trong tiếng mưa rơi
Nhớ thương trôi xuống dòng đời lãng quên.
Ngọc Quyên
                                                      
HẠNH PHÚC TÔI

Hạnh phúc tôi
Như mây vương đầu non
Như sương rơi hoàng hôn
Tiếng ca ai trầm lắng
Cho mưa đan nỗi buồn.
Hạnh phúc tôi
Như trăng soi tàn đêm
Như sương thu nhẹ êm
Mênh mang ôi niềm nhớ !
Nồng nàn giấc cô miên

H
ạnh phúc tôi
Như cơn mưa tình buồn
Giọt rơi vào lãng quên
Mùa thu chợt đến
Mùa xuân vội xa
Cho buồn lên mắt
Nhìn tháng năm qua
Niềm vui đi mất
Còn đây chan hoà
Mặn nồng đôi ta.

Hạnh phúc tôi
Tựa vào vai anh
Nghe âm thanh cuộc đời
Nhẹ như lá rơi
Bài thương ca bồi hồi
Dù cơn giông tới
Đam mê dập vùi
Tình trong giây phút
Tình vẫn thiên thu.

Hạnh phúc tôi
Như lục bình nổi trôi
Con sóng xa ngàn khơi
Lời ai ru tình ảo
Hoài lang giấc mơ thôi!

Hạnh phúc tôi
Nghe yêu thương nhạt phai
Đã trôi xa tầm tay
Chỉ còn chăng nuối tiếc
Theo gió mây ngàn bay.

Ngọc Quyên


Thơ : Ngọc Quyên
Nhạc : Lý Kiến Trung 
Ca sĩ : Diễm Liên
Ban nhạc : Liberty




Nhạc : Lý Kiến Trung
Lời : Ngọc Quyên 
Ca sĩ : Diễm Liên
Ban nhạc : Lyberty


Thơ : Ngọc Quyên
Nhạc : Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm : Đỗ Hải

Trình bày : Quỳnh Dao

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire