jeudi 7 décembre 2017

Sỹ Bình

 

Email:sybinhtayninh@gmail.com

Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
 trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn 


1.TIẾNG LÒNG

(I)

Lên chiếc đò đời vướng khổ a,
Tháng năm đồng vọng tiếng tu oa…
Buồm trương dặm Bắc con chèo lửng;
Mặt ngoảnh non Tây bóng ác tà.
Lợi lấn danh chen nhàm thế sự;
Vinh đưa nhục đón rộn phiền ba.
Hướng sang bờ giác may còn kịp,
Dầu ngược xuôi dòng gắng vượt qua…

(II)

Âm điệu nhịp nhàng vũ trụ rung,
Khúc trường ca gợi nhớ mong lung
Nhạc hòa giao hưởng vui mùa lộc;
Thơ hát trữ tình cợt gió đông.
Khơi dậy thi nhân hồn nhạy cảm;
Thấm ngầm nghệ sĩ khiếu linh thông.
Môi trường sáng tác nồng say hứng,
Trời đất diễm hồng nắng trải nhung…

(III)

Điểu thú côn trùng tự cất hơi,
Hương tình cảm khái mãi truyền khơi.
U hoài quốc trổi xuyên mùa nhớ;
Hận oán ve sầu mãn hạn oi.
Chạnh nỗi non sông hồn chở nặng;
Quên tên cát bụi gió than dài.
Nâng vần vẫy bút hoa duyên phúc,
Ngâm ngợi thơ thần thoáng khắp nơi…

(IV)

Cảm tình tha thiết nỗi riêng chung,
Từng giọt mưa thu thấm tấc lòng.
Thê thảm cô nhi gào mất mẹ;
Não nề chinh phụ khóc tang chồng.
Bồi hồi đau xót người lây cảnh;
Tê tái sầu vương kẻ ngoại song.
Trắc ẩn khơi niềm liên chuỗi vận,
Phân ưu sớt muộn lệ tuôn dòng…

(V)

Ân đức cho người dạ chẳng quên,
Nghĩa tình thương tưởng  thoát cao lên .
Ngậm ngùi nhớ thuở thầy nung luyện;
Lồng lộng khơi hình mẹ đốc khuyên.
Trường cũ mơ thầy khi tựa án;
Chợ xưa chờ mẹ lúc băng miền.
Thân yêu khả kính dâng tiền ảnh,
Cô đọng thơ tràn khắp cõi thiên…

(VI)

Tao đàn vang vọng tiếng thần giao,
Khế hữu cùng nhau đẩy cửa vào.
Đảnh tộ trầm vương làn gió quyện;
Lan đình hội mở cánh thư trao.
Màu mây xanh mắt tươi hồn nước;
Dặm trúc vàng hiên ngát cội đào.
Cẩm tú, gấm hoa ngời bến bút,
Xây lầu thanh khí mộng thanh cao…

(VII)

Mở cửa đàn văn khách dạo vườn,
Nghe hồn thơ thới bút lồng hương.
Muôn đài thi phẩm vờn phong nguyệt;
Ngàn nụ giai chương chiếm thị trường;
Tứ quyện lung linh thơm ý cảo;
Vần gieo huyền ảo đọng hồn sương.
Dừng chân thưởng ngoạn miền thanh lịch,
Dị thảo, kỳ hoa đẹp lạ thường…

(VIII)

Bẩm thụ tư văn vốn của trời,
Sao lòng vương vấn mãi không thôi.
Vần nung phong hóa tâm hằng ngụ;
Thơ dệt non sông mộng chẳng rời.
Cỏ dại quê hương dần xén nhổ
;Hoa thơm dân tộc gắng vun bồi.
Gom Chân-Thiện-Mỹ về chung lối,
Khi tấc hơi còn há nản lơi…-/-

3.ĐIỂM BÚT

Điểm bút mừng ta tạm trưởng thành,
Cũng nhờ hấp thụ những tinh anh.
Ngòi châu nhả ngọc thay ngòi thép;
Nét chữ lồng son thế nét tranh.
Vườn mộng đương xây lầu mộng tráng;
Nàng thơ mới diện áo thơ lành.
Phượng rồng chẳng dám tung hoành múa,
Suối nhạc, rừng thơ dợn sắc xanh…

Suối nhạc, rừng thơ dợn sắc xanh,
Thảo câu hoa gấm kết mây lành.
Giấy trời chữ nhạn phô vần điệu;
Mực biển, ngòi son họa bức tranh.
Tứ đọng nghiên châu ngời ngọc bích;
Nắng cài thi cảo rạng thiên thanh.
Chuốc trau từng nét thơm từng nét,
Điểm bút mừng ta tạm trưởng thành…

5.TỰ BẠCH

Vì sao chẳng gặp hội mây rồng?
Lỡ thợ, lỡ thầy lại lỡ ông.
Nửa kiếp bôn ba đường sự nghiệp;
Đôi vai lận đận gánh tang bồng.
Đức tài chưa vẹn buồn duyên kiếp;
Danh lợi không thành thẹn núi sông.
Dám hỏi nào ai chung cảnh ngộ,
Nhắn xin giao kết bạn tâm đồng…

Nhắn xin giao kết bạn tâm đồng,
Tâm sự vơi đầy chuyện có-không
Lãng tử mỏi mòn thân cát bụi;
Giang hồ ngao ngán bước Tây-Đông.
Tháng năm kinh sách mơ màng bụt;
Hôm sớm kiễng hoa thanh thản lòng.
Văn bút thi ca vài chục bạn,
Vì sao chẳng gặp hội mây rồng?...

7.TÌNH NGƯỜI
LY HƯƠNG

(I)
Nghịch cảnh gieo sầu khách viễn ly,
Xa quê biệt xứ chẳng vui gì.
Trăm tình bút nghẹn thơ lơi vận;
Chín khúc tơ vò lệ thấm mi.
Buổi ấy tương liên khôn nhạt nét;
Ngày nao tái ngộ hết phân kỳ.
Cho dù bốn biển cùng chung cõi,
Tâm sự đong đầy những bước đi…

(II)
Đi đứng muôn ngàn bước nổi trôi,
Cách ly bầu bạn biệt tăm rồi.
Bỏ làng quê mẹ tìm quê khách;
Theo sóng nước người nhận nước tôi.
Âu, Á…một trời nhưng khác hướng;
Bắc, Nam…hai phía cũng chung nòi.
Tuôn dòng bịn rịn khôn ngăn lệ,
Kể lể muôn lời nói khúc nôi…

(III)
Nôi mẹ xa dần ngoảnh ngóng trông,
Đôi phương chia cách lệ đoanh tròng.
Hương thề chưa chút trao bè bạn;
Chữ hẹn chẳng tròn gởi núi sông.
Đất khách ngẩn ngơ trời tím mặt;
Tình quê lai láng nước xanh dòng.
Nỗi niềm tỏ cạn ai tường nhỉ,
Mấy vận thơ sầu dệt chửa thông…

(IV)
Thông thạo ngôn từ vẫn ngẩn ngơ,
Niềm riêng khó giải giấy đôi tờ.
Với mình thêm thẹn thân cùng bóng;
Cho bút mãi buồn lệ với thơ.
Quê mẹ còn thơm hương tỏa ngát;
Xứ người luôn cứ tuyết che mờ.
Ra đi cách biệt trời muôn dặm,
Khách lữ đêm ngày nghĩ vẩn vơ…

(V)
Vơ vẩn ra vào quán khách nay,
Cho ai bỡ ngỡ với phương này.
Sông hồ vạn nẻo buồn khô mắt;
Sự nghiệp muôn đời chịu trắng tay.
Vị cúc hương mai lòng trĩu nặng;
Tình thơ nghĩa bạn nước đong đầy.
Quan hoài mỗi độ thề trăng gió,
Thiếu bạn tâm tình chuyện đó đây…

(VI)
Đây nhỏ đôi hàng lệ vấn vương,
Rượu khôn khuây khỏa mỗi đêm trường.
Tài hoa món nợ phương nào gở;
Văn tự mối tình khách mãi vương.
Biển học mênh mông tầm rát mắt;
Trời thơ bát ngát rẽ lầm đường.
Không gian cả khoảng trời xa lạ,
Bè bạn trong cùng lớp tuyết sương…

(VII)
Sương khói sông hồ chẳng thấy đâu,
Se môi chén tuyết quyện hơi sầu.
Nghìn trùng sóng nước chau dầy mỏng;
Vạn khối mây trời nới rộng sâu.
Thanh hứng chung niềm cam đổi hướng;
Đan tâm riêng phiến khó thay màu.
Bâng khuâng cánh nhạn vào phiêu viễn,
Lưu niệm những vần thơ tặng nhau…

(VIII)
Tặng nhau bằng cả tấm lòng ta,
Chuẩn bị chào vui buổi hiệp hòa.
Tri ngộ sẽ say men thưởng nguyệt;
Tương phùng cùng ướp mộng thăng hoa.
Thân thương mật thiết âu là thế;
Quyến luyến sum vầy chẳng nệ xa.
Bút mực không phai tình nghĩa cũ,
Bõ bao dằng dặt bước bôn ba…

(IX)
Ba bảy lần qua biển hãi kinh,
Non sông gắn bó biết bao tình.
Hai sương một nắng luôn tồn đọng;
Vạn lối trăm đường mãi khắc in.
Lẻ bạn miếng ăn nhờ có bạc;
Xa quê kiếp sống thẹn cho mình.
Tan theo tất cả màu nhân thế,
Sót lại nay còn chút tiết trinh…

(X)
Trinh tiết, thân vàng dẫu mốc meo,
Lòng son ý sắt  trải cơn nghèo.
Sang giàu mộng ảo …tan băng tuyết;
Non nước tình thâm…đặc sáp keo.
Nợ  cũ văn chương ngàn bến đợi;
Lề xưa nghiên bút mấy non đèo.
Hành trang cất gánh rời quê mẹ,
Lưu niệm trong đời gói cả theo…
(1975)

9.HOÀI CỔ VẬT LINH SƠN
(Thượng cầm, trung thú, hạ ngư)

Ác sụp hiên Tây Ngát Điện Bà…
Âu nhìn hang Trút khói Thu ra.
Phướng mây Man mác oai Kình dợn;
Đảnh Hạc Cheo veo Bóng ráng tà.
Bằng bặc Cù khua thời Lý Thị;
Nhẹ Nhàng Dương trỗi nhạc Sơn hà.
Khách mừng Trăng tủa màu hoan Lạc,
Bầu Cúc Long lanh Chép chén khà.
SỸ BÌNH
(Thượng cầm: gà Ác, chim Âu, Phướng<Phượng>, Hạc, Bằng, Nhàng, Khách và  Cúc...Trung thú: con Tây, Trút, Man, Cheo, Cù, Dương và Long…Hạ ngư: cá Ngát, Thu, Kình, Bóng, Sơn, Lạc và Chép.)

10.ĐÊM ĐI ĐẢNH ĐIỆN
(Thủ ngữ)

Đảnh Điện đi đêm động đá đầy,
Càng cao cảnh cũng cỏ cùng cây.
Hỏng hên hang hố hình hom hỏm;
Chỉn chộ chày chuông chuyến chập chầy.
Ngẫm nghĩ ngồi ngâm ngơ ngẩn nguyệt;
Mơ màng muốn mộng mịt mờ mây.
Thơ thần thoang thoảng thêm thâm thúy,
Nông nỗi nôn nao…nặng núi này.
SỸ BÌNH

11.DU SƠN CẢM TÁC
(Lục chuyển hồi ngâm)

Linh hiển núi Bà cảnh đẹp say,
Đá nương cây phủ nhánh chen đầy.
Hình thun suối thẳm triền gom nước;
Bóng dợn trời cao đảnh lợp mây.
Kinh kệ buổi nay mừng sãi nọ;
Đạn bom ngày trước quạnh chùa này.
Nhìn càng tủi hận lòng du khách,
Chinh chiến bụi còn chạnh đó đây…
SỸ BÌNH

(Lục chuyển hồi ngâm: Đọc xuôi và ngược thơ thất ngôn <Nhị chuyển>; bỏ bớt 2 chữ đầu câu, đọc xuôi và ngược thơ ngũ ngôn <Tứ chuyển>; bỏ bớt 2 chữ đầu câu và 2 chữ chót, đọc xuôi và ngược thơ tam ngôn <Lục chuyển>).

12.CẢM XUÂN
(Thập nhị chuyển hồi ngâm)

Thanh thanh trúc biếc quyện non sông,
Đón lộc thềm xuân hiện sắc Rồng.
Thành thị lục phô màu diễm tuyệt;
Nội đồng thoi lượn én vầy đông.
Dành hương cúc nụ khoe khoe thắm;
Hé ngọc đào môi điểm điểm hồng.
Lành gởi bút nương thơ mượn tứ,
Tranh vờn phúc chúc chuyển chờ mong.
SỸ BÌNH

(Thập nhị chuyển hồi ngâm: Đọc xuôi và ngược thơ thất ngôn <Nhị chuyển>; bỏ bớt 2 chữ đầu câu, đọc xuôi và ngược thơ ngũ ngôn <Tứ chuyển>;bỏ 3 chữ đầu câu, đọc xuôi và ngược thơ tứ ngôn <Bát chuyển>; bỏ 1 chữ đầu câu và 2 chữ chót, đọc xuôi và ngược thơ tứ ngôn <Thập chuyển>; bỏ bớt 2 chữ đầu câu và 2 chữ chót, đọc xuôi và ngược thơ tam ngôn <Thập nhị chuyển>).

13.TÌM THƠ

Cưỡi gió tuông mây vượt bến bờ,
Trong đời giữa mộng bước tìm thơ…
Đôi phương lận đận theo vần hẹn;
Một kiếp bôn ba vác bút chờ.
Lúc trẻ hăng say thời bỏ mặc;
Khi gìa hứng thú vận làm lơ.
Muốn lên cùng Nguyệt cầu may gặp,
Ngặt gối tay run, mắt lại mờ…
SỸ BÌNH

14.TẠ LÒNG THI HỮU

(Chân thành cảm tạ quý thi hữu đáp họa “MĐNV”)

“Mong Đợi Người Về” được họa giao,
Sẻ chia thanh điệu đẹp muôn màu.
Tạ lòng thi hữu trao vần tạ,
Vạn nẻo đường đời nguyện có nhau…
SỸ BÌNH


2.HOA THANH KHÍ

(I)

Xinh lịch hoa nhân đẹp hẳn đào,
Đó là thanh khí thỏa lòng nhau.
Hương tình bát ngát yêu vì bạn;
Sắc tiết lung linh quý trọng mầu.
Chưng cất hồng danh thơm tính cách;
Rọng lồng bạch kỷ sáng tâm giao.
Tri âm vạn hướng đời may gặp,
Gặp khách hào thi sĩ bắc cầu…

(II)

Khí tiết vươn mây gió bạt ngàn,
Cung lòng bung nhụy ngát tơ lan.
Đài hương thoáng ngát say đồng điệu;
Cánh sắc bay nhanh bắt kịp đàn.
Quến nắng dựng xây triều Vũ Lộ;
Thâu thanh gìn giữ mộng Chi Lan.
Phấn hương thần hiện tình kim thạch,
Mật ngọt pha hồn thánh thiện chan…

(III)

Tiệp gió gieo hương khắp hướng trời,
Gom vàng ướp ngọc sắc hồng tươi.
Xôn xao ý nhạc ru lời ngỏ;
Bàng bạc đời thơ dệt tiếng cười.
Mây nước cài duyên từ vạn thuở;
Nắng sương thức mộng khắp ngàn nơi.
Tình hoa dào dạt xây vườn thế,
Giữ trọn niềm thương kính tặng người…

(IV)

Mộng đời ôm ấp vạn cành sương,
Nắng đượm lòng son sắc rực hường.
Sánh Gấm bờ xanh truyền ý thắm;
So Hồng hương ngát vẽ màu thương.
Ươm hoa mộng chuốc tràn cung nhạc;
Dệt gấm tờ trao mượt ánh dương.
Hẹn gió dâng trầm xây đỉnh biếc,
Phấn tơ thần điểm rạng can trường…

(V)

Vàng son rạng rỡ khắp muôn đường,
Vương vấn tơ người tỏa mạch dương.
Say ngất men lòng say ngất tứ;
Gói tròn nghĩa bạn gói tròn thương.
Gom dành cung nhụy đầy khung nhớ;
Cất giữ mùi hương suốt dặm trường.
Phấn phả mây trời cao diệu vợi,
Vươn đài bàng bạc trải ngàn sương…

(VI)

Lượn sóng tràn hương ủ lấy màu,
Cho dù mưa nắng dạt về đâu.
Vây quanh bờ ý hòa nhân nghĩa;
Vượt thẳng cành tâm tỏa nhiệm mầu.
Nụ bút vận vào trang tuyệt tác;
Cung hồn lưu lại áng liên châu.
Phấn cài hoa điểm vàng - xanh - đỏ,
Thơm ngát tình thơ hát dạt dào…

(VII)

Khách đã hòa hương khắp gió trời,
Hoa bừng thơm ngát đóa xinh tươi.
Cho trăm cánh trắng lên từ đất;
Đượm một màu hồng đọng ở ngươi.
Sắc tướng hình thành danh vạn đại;
Tơ duyên hội tụ nghĩa muôn đời.
Son cài phấn điểm nên thần tượng,
Khai phóng văn minh tiến bước người…

(VIII)

Trăm hoa dám sánh một thiên kiều,
Quý tặng nhân loài những đóa yêu.
Trải cánh nghiêng soi bầu bạn sớm;
Lưu hương dẫy ngập gió mây chiều.
Chim sương cháng váng hồn đâu mất;
Bướm phấn mơ hồ dáng đã xiêu.
Thưởng thức, ngâm nga hòa xứng với,
Chén vàng, mâm ngọc, bút thần kêu…

4.TỰ GIỚI THIỆU

Việt Nam còn thấy một huynh đài,
Dở dở gàn gàn chẳng giống ai.
Để vợ tảo tần rao bán chợ;
Nuôi con dưa muối quả vô tài.
 Lo nhà sợ nợ…râu dòm mép;
Bận khó quên mình…tóc liếm tai.
Đã vậy nên chăng mà chẳng thẹn,
Lân la cửa Thánh muốn ăn mày…

Lân la cửa Thánh muốn ăn mày,
Phó mặc vô thường Phúc-Họa-May.
Tâm ý thật thà vui để đức;
Cửa nhà xơ xác thẹn cho tài.
Mang nghèo đến nỗi tương dưa thiếu;
Mắc bệnh mau già rượu thuốc cai.
Có vợ sáu con hêu hút sống,
Việt Nam còn thấy một huynh đài.


6.CHINH PHỤ HỜN CA
(Viết thay những người vợ đã, đang và sẽ có chồng bị bắt đi lính)

U uất hờn câm đọng bóng chiều,
Giữa tuần trăng mật bén hương yêu.
Bỗng tân nương hóa đời chinh phụ;
Bởi thiếu lang theo tiếng quốc thiều.
Vừa mới chăn hồng chung gối điệp;
Sao cam chiếu phượng lẻ phòng tiêu.
Nhìn  quan ải nhạn mây mờ mịt,
Khoác mảnh chinh y bước dập dìu.
Khói xây thành lũy hào xa tít;
Sương dệt trời thu cảnh quạnh hiu.
Sóng trải bờ xa sông lặng lẻ;
Tranh bày khuôn khuất núi liêu xiêu.
Gió hiu hắt gởi buồn qua cửa;
Hoa lạnh lùng rơi hận trước chiều.
Xuân vắng ai sầu mong vợi vợi;
Lối mòn cỏ úa đợi thiu thiu.
Tiếng súng câm hờn vang vọng bấy;
Đàn chim lánh nạn biết bao nhiêu.
Trời pha ráng mộng gầy cây đứng;
Chiều khoác màu mơ tím xóm yêu.
Vẳng lặng thu không hồi trống giục;
Ru êm khải ngộ tiếng chuông đều.
Nắng tàn thoi thóp ngày trăn trối;
Rừng quạnh mơ màng lửa thủ tiêu.
Kỷ niệm nổi nênh hình bóng hiện;
Mối tình ngăn cách bước ai dìu.
Đôi miền rẽ mộng gan khô héo;
Chín khúc vò tơ ruột rối bìu.
Thấp thoáng vầng ô chìm núi khuất;
Thập thò gương thỏ ghé song kêu.
Đèn lên leo loét bên đèn đốm;
Bóng tối tràn lan đuổi bóng thiều.
Phòng không nghe súng vang đâu đó;
Gối lạnh cho lòng hận bấy nhiêu.
Khói lửa mịt mờ cơn lửa loạn;
Ân tình man mác biển tình yêu.
Võ vàng gác trọ trăng chìm khuất;
Rời rạc canh sang trống đánh liều.
Thép súng, ba lô niềm bạn thiết,
Tiền phương, hậu cứ nỗi đâm chiêu.
Mãi nghe, lằn đạn gào  cho mấy;
Càng nghĩ, cung lòng hận bấy nhiêu.
Non nước láng lai sầu dẫy ngập;
Gió trăng vò võ lạnh tiêu điều.
Người mong tối hết…trời chưa chịu;
Cây muốn im thôi…gió chẳng chiều.
Bờ lạnh thở dài hơi áo não;
Núi sầu sông rộng nỗi khê nhiêu.
Thương quê gấm vóc đâu làng cũ;
Xót mảnh dư đồ bị lửa thiu.
Non nước phân chia bờ quạnh quẽ;
Giống nòi thương khóc giọt liêu xiêu.
Người đi năm tháng trời xa đất;
Kẻ đợi hôm mai mộng rã bèo.
Mòn mỏi chờ mong đường cách trở;
Ngậm ngùi tưởng nhớ lúc gieo neo.
Săn tin xứ lạ  hoài trông ngóng;
Dõi bóng người xưa luống ngẩn theo.
Gương trước “nồi da” ôm lấy họa;
Tuồng nay “củi đậu” phải mang nghèo.
Đàn hao chùn phím chìm thơ nhạc;
Ánh bạc soi mành lạnh sáp keo.
Lấy nỗi đau thương dìm thổn thức;
Cho hồn lạc lõng bớt đìu hiu.
Gối mộng phân ly sầu biết mấy;
Duyên ta cách biệt nhớ nhau nhiều.
Thì thùng trống điểm chia đường rẽ;
Eo ốc gà kêu chạnh lửa thiu.
Vườn cũ mỏi mòn con bướm lạc;
Cành xưa gầy guộc đóa hoa xiêu.
Vợ chồng chung nỗi sầu  thương nhớ;
Bom đạn vô tình biết ghét yêu.
Từng khi nắng dãi dầm mưa gió;
Những lúc chim sa khuất bóng thiều.
Thân thế sắp vùi sương gió lấp;
Văn chương chưa trả nợ thơ gieo.
Không quyền lắm lúc quyền uy hiếp;
Có miệng nhiều khi miệng lưỡi teo.
Máu lửa lan dần…làng xóm nhuộm;
Anh em giết lẩn…đạn bom điều.
Nòi giống tranh giành cho kẻ hưởng;
Gà nhà đá lộn để người trêu.
Khúc hành quân trỗi sông cau mặt;
Bài chiến thắng ca nước cuộn triều.
Hà Nội nào hay Hà Nội hỡi;
Sài Gòn có biết Sài Gòn yêu.
Canh tàn nhắp cạn ly bôi tửu;
Nguyệt lụn chìm vơi khúc quốc thiều.
 Chờn vờn vách núi ai mang nặng;
Lác đác hiên thu lá rụng nhiều.
Dệt mộng lỡ làng đau đáo bám;
Thêu sầu da diết thảm thương đeo.
Bao hàng nhạn nhắn bao ly biệt;
Mấy hạt mưa nhòa mấy quạnh hiu.
Biến loạn vẫn dai  xui giặc dậy;
Thanh bình chưa sớm báo tin reo.
Chân yếu đá mòn đâu chịu mãi;
Ruột mềm máu chảy biết bao nhiêu.
Sử hồng xưa đã tô son thắm;
Giá ngọc nay không phủ nhiễu điều.
Hồn nước mười năm vương ý hận;
Khăn thề nửa mảnh gói tình yêu.
Ai thương, ai nhớ, ai biền biệt,
U uất hờn câm đọng bóng chiều…
(1972)

8.MONG ĐỢI NGƯỜI VỀ

Nước non mòn mỏi đợi người về…
Thương nhớ  vô cùng quạnh chốn quê.
Tím cả chân trời giăng mắc cửi;
Vàng thêm mảng vạt  vắt qua đê.
Bi ai vần điệu đề thơ hẹn;
Áo não lệ nghiên khắc chữ thề.
Hải ngoại muôn trùng xa ngóng mãi,
Trông người hun hút khắp sơn khê.

Ngõ xóm đầu làng dẫn lối quê,
Nước non mòn mỏi đợi người về…
Hút xa hình bóng ai triều mến;
Còn lại hiên trời khách tái tê.
Thuở ấy thuyền nhân hờn chiến trận;
Bây chừ thế lữ chịu ly quê.
Á-Âu hai hướng đời ngăn cách,
Nghe sóng trùng dương khóc não nề.

Hoa tàn, cỏ rũ gió lê thê,
Trống trải phên tranh lạnh bốn bề,
Thôn bản lỡ làng trông kẻ lại;
Nước non mòn mỏi đợi người về…
Chịu đau vì nghĩa mang sầu muộn;
Nào thấu chung tình vướng khổ ê.
Tháng đợi năm chờ thêm mấy nữa,
Non liền sát cánh với sông kề.

Vò võ ngày đêm nhớ não nề,
Song tà gió lọt  nỗi sầu ê.
Nhớ thương một bóng hình chan chứa;
Cam chịu trăm chìu hướng tái tê.
Hôm sớm thiết tha chờ khách tới;
Nước non mòn mỏi đợi người về…
Tan đàn xẻ nghé đau thương cảnh,
Rối mối tơ lòng những chán chê.

Mong người giữ vẹn nghĩa tình quê,
Nước Việt non Nam trót nguyện thề.
Chắp nối chân trời liền khoảng cách;
Tròn xây giấc mộng thỏa vai kề.
Xa xôi ải nhạn không xa mẹ;
Rộng rãi quan hà mở rộng đê.
Biển nhớ sông thương ngùi ngậm bấy,
Nước non mòn mỏi đợi người về…

15.NGƯỜI CHĂM BÓN
VƯỜN THƠ HOA DUYÊN
(Quý tặng anh chị Minh Hồ & Minh Hồ Đào)

Trí-Dũng-Tài-Nhân-Hạnh-Đức-Hiền…
Chăm vườn hoa mộng trổ thơ duyên…
Tâm là cội bá tình chan chứa;
Ý ấy tờ mail vận phổ truyền.
Tay bút cung vươn cao bất tận;
Cánh hồn thanh trải rộng vô biên.
Giữ gìn văn bút tươi cành lá,
Hội tụ thần thi khách thỏa nguyền.
SỸ BÌNH

16.NHẠC SĨ VÀ THI SĨ
(Quý tặng anh Nguyễn Hữu Tân)

Anh là nhạc sĩ, là thi sĩ…
Hiến trọn cuộc đời Văn - Thể - Mỹ…
Ru điệu vấn vương giấc mộng mơ;
Chuốt vần tha thiết lời thâm thúy.
Phổ niềm “Mong Đợi…” hứng say tình;
Ngâm nỗi “…Người Về” vui đẹp ý.
Nhấn nốt trầm thanh điệu Sỹ Bình,
Anh là nhạc sĩ, là thi sĩ…
SỸ BÌNH

17.TẠ LÒNG THI HỮU
(Quý tặng quý anh chị Nguyễn Hữu Tân + Minh Hồ & Minh Hồ Đào)

Phấn cảm lòng vàng tấu khúc châu,
Chăm thơ vườn hạnh thắm duyên mầu.
Hòa vần thiết thạch đời viên mãn;
Phổ nhạc chân tình nghĩa khả giao.
Nhấn nốt tim son ngời viễn xứ;
Thành cung điệu ngọc thấm đồng bào.
Tạ lòng thi hữu trao lời tạ,
Vạn nẻo đường trần nguyện có nhau.
SỸ BÌNH


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire