jeudi 7 décembre 2017

Mẫn Hồ


Mỗi một bài thơ tựa đóa hoa 
trổ sắc hương lan tỏa nồng nàn


 CHÚC  MỪNG SINH NHẬT
Thi Hữu MINH HỒ
(20-06-2015)

Mừng Bạn năm này đúng bảy mươi,
Lên hàng bô lão, tạ ơn Trời.
Vui thay thể  lực còn năng động ,
Khen qúa tinh thần vẫn sáng soi.
Suốt kiếp tình thân luôn giữ trọn,
Cả đời ân nghĩa chẳng hề lơi.
Xin trao thi hữu  đôi lời chúc
Sinh Nhật hân hoan, thắm nụ cười.

Ottawa 20-06-2015.
Mẫn Hồ

G A L A N G,
C H I Ề U   N A Y   T R Ờ I   M Ư A…

Galang chiều nay trời mưa nặng hạt
Anh bỗng nhớ về em, về chiều mưa Đà Lạt
Thành phố chúng mình có gió núi lùa về
chải tóc những hàng thông.
Có mưa bay lầy lội những con đường.
Lấm bước chân son trên những lối mòn,
em nhìn anh hờn dỗi.
Đưa em về dưới mưa, cầm tay không bước vội
Cho ân tình trọn vẹn nghĩa yêu thương...
Thế mà anh phải giã biệt quê hương,
từ bỏ phố phường
Để khỏi nhìn ngọn cờ hồng loang sắc máu
Có máu của bạn bè mình nơi vũng lầy "cải tạo".
Rồi anh đến Galang, hải đảo của tình người,
Mang nghĩa tình chan chứa tự muôn nơi.
Đảo Galang, dáng dấp của Đà Lạt sương mờ
muôn thuở,
Có  đồi thấp rừng cây, có quán nhạc bên đường
dốc cuối phố.
Nhưng ở đây chẳng còn ai cấm mình nghe tiếng
hát Khánh Ly,
Em nhỏ đến trường, tuổi trẻ vươn lên trên áo
trắng nhu mì,
Ngôi thánh đường đứng trên đồi cao sừng sững
Nhìn lễ rước kiệu hoa hôm nào dưới mưa dầm
ướt sũng...
Vì  xa  em, xa  Đà Lạt, vì  lỡ  mất  quê  hương,
Galang chiều nay trời mưa, anh thấy thật buồn.
Bên  quán lạnh, tách cà phê  đen, sao lòng anh
bỗng ấm.
Bởi vị ngọt mềm môi hay vì Niềm Tin thắp sáng,
Vì  ánh lửa  Tự Do đã  bay tỏa  cả  phương  trời ?

Man Ho
Tháng 5 – 1986
B.44 - Galang 1A


X A   G A L A N G   N H Ớ  G Ì  ?

Mai này tôi rời đảo
Khi Galang vào thu
Rừng mang áo sương mù
Biển xanh chào vẫy gọi
Rồi đây ai có hỏi :
"Dù đến để rồi đi,
Xa Galang nhớ gì?"

*
Hôm cầu tàu mới lại
Tiếng "đồng bào" thân ái
Viên kẹo ngọt tình thương
Vơi đi nỗi đoạn trường...
Lối về qua phố chợ
Giọng ca buồn nức nở
Mười năm rồi bỏ quên...
Barrack tối lên đèn
Tình quê sầu tê tái
Thương bạn bè ở lại
Còn gặp nhiều long đong...
Cuộc sống mới chờ mong
Đường dốc lên xóm học
Giữa trưa nở hoa dù
Nắng  gắt  trời  Indo.
Trang sách dài xao xuyến
Đôi mắt buồn thư viện
Môi cười ai thoáng trao
Gió  xa  kia  rì  rào...

Sáng nào lên bệnh viện
Tấm lòng người thiện nguyện
Những nụ cười hỏi han
Bàn  tay  ai  dịu  dàng...
Nhớ hàng gòn tỏa nhánh
Đường cây cài hoa nắng
Bâng khuâng giờ tiễn đưa
Thương thương mấy cho vừa...

*
Galang  miền  đất  hứa
Tự  Do  vừa  chọn  lựa
Vùng kỷ niệm trong tôi
Xin  ghi tạ ơn đời...

Man Ho
Galang 9 -1986
(Bán Nguyệt San TỰ DO Xuân Đinh Mão
Số 117, phát hành 21 -1 - 1987)


G I Ã T Ừ

Biết viết gì đây biết viết chi ?
Buồn vui xao xuyến buổi chia ly.
Bạn  bè  cũ  mới  còn  lưu  lại
Sao khỏi nao lòng lúc bước đi...

Mái trường nhỏ thấp, nắng Indo
Vào lớp  mươi lăm  đứa  học  trò
Phấn trắng bảng đen âu nghiệp dĩ
Ngày ngày hai buổi gắng chung lo.

Giáo Dục Phổ Thông: một mảnh đời
Ngàn năm lưu luyến ở trong tôi
Định cư ai cũng đều mong đợi
Tạm biệt chào nhau, nhớ mãi thôi...

Man Ho
10 -2 -1987


Mục Lục

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire