vendredi 15 décembre 2017

HỒ SEN




GỢI LẠI HỒN THƠ

Cha giã từ thơ khi thuở nào
Việt Nam quê mẹ lửa binh đau
Bút nghêng xếp lại rời làng cũ
Bạn hữu, thầy cô tay vẫy chào

Cha lại làm thơ khi thuở nào
Từ ngày cam chịu gát gươm đao
Lòng cha gợi lại hồn thơ cũ
Thơ viết ra đây ứa lệ trào



BỘI PHẢN

Mấy ai còn nhớ rừng Tràm mưa lũ
Long Giao, Thanh Hóa, tù ngục Hàm Tân
Mấy ai đã quên khổ nhục chính thân
Bao năm tháng xác dần mòn tâm nát
Mấy ai từng khoe khi xưa đài cát
Mấy ai khốn cùng khát đói hẩm hiu
Rồi hôm nay đây còn lại bao nhiêu
Nếu gạn lọc chẳng nhiều chi được mấy
Nơi hải ngoại sống lâu rồi càng thấy
Lòng người quá chán ngấy quá đi thôi
Di dân tỵ nạn chịu cảnh nổi trôi
Nay họ quên hẳn xa xôi thời năm trước
Rũ bảo nhau cùng trở về thăm nước
Bàng hình thức kiệu rước người tây phương
Họ đã quên rồi Tổ quốc đau thương
Quên kỷ niệm đoạn trường bao cay đắng
Quên những tháng ngày sống trên đảo vắng
Quên tay mình cầm đặng carte séjour
Biết nói sao... viết mấy hẳn cho vừa
Tâm địa của lớp người ưa bội phản
 Mũ xanh Delta81BCND



LÒNG CHA

Từ khi gặp lại con thơ
Tim lòng xao động ngẫn ngơ u sầu
Cha nay bạc nử mái đầu
Thương con trẻ dại  một bầu vắng cha
Chinh nhân trĩu nặng tình nhà
Ôm bao nhung nhớ phận ghià chưa nguôi
Cúi đầu khấn nguyện đôi lời
Cha già, con trẻ trọn đời bên nhau
Mây đen phủ kín năm nào
Thái Dương nay đã dâng cao tình người


XUÂN TRONG MÁU LỬA

Mậu Thân khói lửa mù trời
Tháng, ngày, năm đó khó thời quên đâu
Tết kia cảnh tượng buồn đau
Giao thừa máu đổ thay màu pháo rơi
Phố pường khắp lối thây phơi
Mậu Thân xuân đó...Than ôi điêu tàn
Trẻ, già, phận cảnh lầm than
Khăn tang quấn phủ lệ hàng tuông rơi
Mặc cho vật đổi, sao dời
Xin người nhớ lại Xuân thời năm xưa
Một chiều, một sớm, một trưa
Việt Nam quê Mẹ nắng mưa cùng người
Chung nhau khấn vái đôi lời
Nguyện cầu Thượng Đế cứu đời lưu vong
Dân tình thoát cảnh cùm gông
Trẻ, Già quy tụ giống giòng LẠC QUÂN.
Pháp Quốc,

Mậu Tuất 2018.


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire